Search

Bài giảng

Chủ đề 1: Tội/Tội lỗi

[1-1] Trước Hết Chúng Ta Phải Biết Về Tội Lỗi Của Chúng Ta Để Được Cứu Chuộc (Mác 7:8-9, 20-23)

Trước Hết Chúng Ta Phải Biết Về Tội Lỗi Của Chúng Ta Để Được Cứu Chuộc
( Mác 7:8-9 )
“‘Các ngươi bỏ điều răn của Đức Chúa Trời, mà giữ lời truyền khẩu của loài người! Ngài cũng phán cùng họ rằng: Các ngươi bỏ hẳn điều răn của Đức Chúa Trời, đặng giữ theo lời truyền khẩu của mình.” 
 
( Mác 7:20-23 ) 
“Vậy, Ngài phán: Hễ sự gì từ người ra, đó là sự làm dơ dáy người!  Vì thật là tự trong, tự lòng người mà ra những ác tưởng, sự dâm dục, trộm cướp, giết người, tà dâm, tham lam, hung ác, gian dối, hoang đàng, con mắt ganh đố, lộng ngôn, kiêu ngạo, điên cuồng. Hết thảy những điều xấu ấy ra từ trong lòng thì làm cho dơ dáy người.” 
       
 
 Trước tiên, tôi muốn định nghĩa tội lỗi. Có tội lỗi được định nghĩa bởi Đức Chúa Trời và có tội lỗi được định nghĩa bởi con người. Từ tội lỗi trong tiếng Hy-Lạp có nghĩa là “thiếu một điểm”, có nghĩa là không đạt cái đúng của nó. Nếu con người không đi theo sự chỉ dạy của Đức Chúa Trời thì đó là tội. Chúng ta hãy xem tội lỗi được con người định nghĩa.
 
Tội lỗi là gì?
Đó là không vâng theo Lời của Đức Chúa Trời 
 
Chúng ta nhận biết tội lỗi hoàn toàn theo lương tâm của mình. Tuy nhiên, tiêu chuẩn của nó tùy thuộc vào bối cảnh của xã hội, tình trạng tinh thần, được phát sinh bởi tình huống và lương tâm  mỗi người. 
Nó được đánh giá theo tiêu chuẩn của cá nhân. Vì vậy, định nghĩa tội lỗi khác nhau trong từng cá nhân. Cùng một hành động có thể hoặc không thể xem là tội lỗi vì nó tùy thuộc vào tiêu chuẩn riêng của mỗi người. Đó là lý do tại sao Đức Chúa Trời  ban cho chúng ta 613 điều luật để được sử dụng như tiêu chuẩn chính xác. 
Biểu đồ dưới đây minh họa cho tội lỗi con người. 
 
Luật của Đức Chúa Trời 
Luật lương tâm, đạo đức và tình trạng
xã hội của con người. 
Luật quốc gia, luật dân sự 
 
Chúng ta không bao giờ nên đặt tiêu chuẩn tội lỗi trên lương tâm của chúng ta căn cứ vào tiêu chuẩn xã hội . 
Tội lỗi của lương tâm thì không theo những gì Đức Chúa Trời định nghĩa về tội lỗi. Cho nên chúng ta không nên nghe theo lương tâm của chúng ta, nhưng căn cứ vào tiêu chuẩn tội lỗi trên điều răn của Đức Chúa Trời. 
Tội lỗi là gì thì mỗi chúng ta có quan niệm riêng. Vài người xem nó là sự thiếu sót của họ trong khi người khác căn cứ vào hành vi bại hoại. 
Thí dụ, ở Hàn quốc, người ta phủ cỏ lên mộ của cha mẹ họ và chính họ sẽ giữ gìn chăm sóc ngôi mộ đó cho đến khi họ chết. Nhưng trong một bộ lạc sơ khai ở Pa-pua New Gui-nea, họ tôn kính cha mẹ đã chết của họ bằng cách các thành viên trong gia đình ăn tiệc với thân xác của cha mẹ họ. (Tôi không chắc rằng họ có nấu thi thể trước khi ăn hay không.) Tôi tin rằng họ muốn bảo bệ thân thể để không bị sâu bọ ăn. Những phong tục này minh họa cho ý niệm tội lỗi của con người rất khác nhau.  
Hành động đạo đức trong một xã hội này có thể được xem như dã man trong xã hội khác. Tuy nhiên, Kinh Thánh nói với chúng ta rằng tội lỗi là việc không vâng phục mạng lệnh của Đức Chúa Trời, “Các ngươi bỏ điều răn của Đức Chúa Trời, mà giữ lời truyền khẩu của loài người! Ngài cũng phán cùng họ rằng: Các ngươi bỏ hẳn điều răn của Đức Chúa Trời, đặng giữ theo lời truyền khẩu của mình.”(Mác 7:8-9). Ngoại hình của chúng ta không quan trọng đối với Đức Chúa Trời vì Ngài nhìn vào trong nơi sâu thẳm nhất của tấm lòng chúng ta. 
 

Tiêu Chuẩn Riêng Của Con Người Là Tội Lỗi Trước Đức Chúa Trời  
 
Tội lỗi nghiêm trọng nhất là gì ?
Đó là xem thường Lời của Đức Chúa Trời  .
 
Thất bại trong việc sống theo ý muốn của Đức Chúa Trời là tội. Nó cũng giống như không tin vào Lời của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời phán rằng tội lỗi là sống như người Pha-ri-si, là người khước từ mạng lệnh của Đức Chúa Trời và đặt lời dạy truyền thống riêng của họ quan trọng hơn. Chúa Jêsus xem người Pha-ri-si như là những kẻ giả hình.
“Đức Chúa Trời mà ngươi tin là Đức Chúa Trời nào? Các ngươi có thật sự kính trọng và tôn cao Ta không? Các ngươi khoe khoang về danh Ta nhưng thật sự các ngươi có tôn kính Ta không?” Con người chỉ nhìn thấy bề ngoài và bỏ qua  Lời của Ngài. Tội lỗi nghiêm trọng nhất là xem thường Lời của Đức Chúa Trời. Các bạn có nhận thấy điều này không? 
Những hành động vô luật pháp bắt nguồn từ sự yếu đuối của chúng ta thì chỉ là sự gian ác. Những lỗi lầm mà chúng ta phạm và những sai trái mà chúng ta  mắc phải do sự không hoàn hảo của chúng ta thì không phải là những tội lỗi cơ bản mà là lỗi lầm thiếu sót. Đức Chúa Trời phân biệt tội lỗi và sự gian ác. Những ai xem thường Lời của Đức Chúa Trời là tội nhân, dù cho họ không có lỗi lầm. Họ là những tội nhân nghiêm trọng trước Đức Chúa Trời. Đó là lý do tại sao Chúa Jêsus quở trách người Pha-ri-si. 
Trong các sách Ngũ Kinh từ Sáng Thế Ký đến Phục Truyền Luật Lệ Ký, có nhiều mạng lệnh nói với chúng ta về những gì được làm và không được làm. Tất cả đều là Lời của Đức Chúa Trời, mạng lệnh của Ngài. Chúng ta không thể giữ tất cả 100%, nhưng chúng ta nên nhận biết đó là mạng lệnh của Ngài. Ngài ban những điều đó cho chúng ta từ lúc bắt đầu và chúng ta phải chấp nhận đó là Lời của Đức Chúa Trời  . 
“Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời.” (Giăng 1:1). Rồi Ngài phán, “Phải có sự sáng; thì có sự sáng” (Sáng Thế Ký 1:3). Ngài tạo dựng nên mọi vật. Rồi sau đó Ngài thiết lập Luật Pháp. 
“Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật” (Giăng 1:14). Rồi Đức Chúa Trời bày tỏ chính mình Ngài cho chúng ta như thế nào? Ngài bày tỏ chính mình Ngài qua các mạng lệnh của Ngài, bởi vì Đức Chúa Trời là Ngôi Lời và Thánh Linh. Cho nên, chúng ta gọi Kinh Thánh là gì? Chúng ta gọi Kinh Thánh là Lời của Đức Chúa Trời. 
Như có chép ở đây, “Các ngươi bỏ điều răn của Đức Chúa Trời, mà giữ lời truyền khẩu của loài người!” Có 613 điều luật trong Luật-pháp của Ngài. Làm điều này nhưng không làm điều kia, hiếu kính cha mẹ ngươi...vv. Trong Lê-vi-ký, xác định người nam và người nữ nên hành động thế nào và phải làm gì khi gia súc bị rơi xuống hố...vv. Có 613 điều luật như thế trong Luật-pháp của Ngài. 
Vì Lời của Ngài không phải là lời của con người, chúng ta nên suy đi nghĩ lại về Lời đó. Mặc dù chúng ta không thể giữ Luật-pháp của Đức Chúa Trời, ít nhất chúng ta nên biết và vâng phục Đức Chúa Trời. 
Có một phân đoạn nào trong Lời của Đức Chúa Trời không đúng không? Người Pha-ri-si bỏ qua một bên các mạng lệnh của Đức Chúa Trời và giữ theo truyền thống của con người trên mạng lệnh của Ngài. Lời các trưởng lão của họ có giá trị hơn Lời của Đức Chúa Trời. Khi Chúa Jêsus còn ở tại thế,  đây là những gì Ngài đã chứng kiến, và làm đau lòng Ngài, nhất là việc dân sự phớt lờ Lời của Đức Chúa Trời. 
Đức Chúa Trời ban 613 điều luật của Luật-pháp để làm cho chúng ta nhận biết tội lỗi của chúng ta và bày tỏ rằng Ngài là Lẽ Thật, là Đức Chúa Trời thánh khiết của chúng ta. Vì tất cả chúng ta là tội nhân trước Ngài, chúng ta nên sống bởi đức tin và tin vào Chúa Jêsus, Đấng được Đức Chúa Trời sai đến với chúng ta vì tình yêu của Ngài dành cho chúng ta. 
Người bỏ qua Lời của Đức Chúa Trời và không tin vào đó là tội nhân. Những ai không giữ Lời của Đức Chúa Trời cũng là tội nhân, nhưng bỏ qua Lời của Đức Chúa Trời là tội nghiêm trọng hơn. Những ai phạm tội nghiêm trọng này sẽ kết thúc trong địa ngục. Không tin vào Lời của Đức Chúa Trời là tội nặng nề nhất trước mặt Ngài. 
 


Lý Do Tại Sao Đức Chúa Trời Ban Luật-Pháp Cho Chúng Ta 

 
Tại sao Đức Chúa Trời ban Luật-pháp cho chúng ta?
Để cho chúng ta nhận biết tội lỗi và sự hình phạt dành cho tội lỗi. 
 
Lý do nào mà Đức Chúa Trời ban Luật-pháp cho chúng ta? Để làm cho chúng ta nhận biết tội lỗi của chúng ta mà trở lại với Ngài. Ngài ban cho chúng ta 613 điều luật trong Luật-pháp của Ngài để chúng ta nhận biết tội lỗi của chúng ta và được cứu chuộc qua Đức Chúa Jêsus Christ. Đó là lý do tại sao Đức Chúa Trời ban cho chúng ta Luật-pháp. 
Rô-ma 3:20 nói rõ, “vì luật pháp cho người ta biết tội lỗi.” Cho nên, chúng ta biết rằng lý do mà Đức Chúa Trời ban cho chúng ta Luật-pháp không phải để buộc chúng ta sống bởi Luật-pháp. 
Và rồi, chúng ta nhận được từ Luật-pháp sự hiểu biết nào? Đó là chúng ta quá yếu đuối trong việc vâng phục hoàn toàn sự trọn vẹn của Luật-pháp và rồi chúng ta là những tội nhân nghiêm trọng trước Ngài. Chúng ta nhận thức gì từ 613 điều luật trong Luật-pháp của Ngài? Chúng ta nhận biết sự thiếu sót của chúng ta và không có khả năng sống theo Luật-pháp của Ngài. Chúng ta nhận biết rằng, chúng ta  là tạo vật của Đức Chúa Trời, là những con người bất lực, là tội nhân đáng chết trước Đức Chúa Trời. Tất cả chúng ta bị kết thúc trong địa ngục theo Luật-pháp của Ngài. 
Khi chúng ta nhận biết tội lỗi của chúng ta và sự bất năng để sống theo Luật-pháp của Ngài thì chúng ta phải làm gì?  Chúng ta có cố gắng để trở nên một con người hoàn hảo không?  Không. Chúng ta phải chấp nhận rằng chúng ta là tội nhân, rồi tin Chúa Jêsus, được cứu chuộc qua sự cứu rỗi của Ngài bởi nước và Thánh Linh và cảm tạ Ngài. 
Lý do mà Ngài ban cho chúng ta Luật-pháp là để chúng ta biết tội lỗi của chúng ta và biết về sự hình phạt cho tội lỗi đó. Cho nên, chúng ta phải nhận ra rằng ngoài Chúa Jêsus thì việc được cứu ra khỏi địa ngục là bất năng. Nếu chúng ta tin Chúa Jêsus là Cứu-Chúa của chúng ta, chúng ta sẽ được cứu chuộc. Ngài ban cho chúng ta Luật-pháp để dẫn chúng ta đến với Cứu-Chúa Jêsus. 
Đức Chúa Trời ban ra Luật-pháp để làm cho chúng ta nhận ra chúng ta hoàn toàn có tội là thế nào và để cứu linh hồn của chúng ta ra khỏi tội lỗi. Ngài ban cho chúng ta Luật-pháp và sai con Độc Sanh của Ngài, là Chúa Jêsus, cứu chúng ta bởi nhận lấy tất cả tội lỗi của chúng ta qua Báp-têm của Ngài. Tin Ngài thì chúng ta được cứu. 
Chúng ta là những tội nhân vô vọng, là người phải tin Chúa Jêsus để được thoát khỏi tội, trở nên con cái của Ngài và tất cả trở lại trong sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. 
Chúng ta nên hiểu biết , suy nghĩ và phán đoán theo Lời của Ngài vì mọi việc xuất phát từ Ngài. Chúng ta cũng phải hiểu lẽ thật của sự cứu chuộc qua Lời của Ngài. Đó là đức tin đúng và thật. 
 

Trong Tấm Lòng Của Con Người Là Gì? 
 
Những gì chúng ta nên làm trước Đức Chúa Trời là gì?
Chúng ta nên chấp nhận tội lỗi của chúng ta Và cầu xin Đức Chúa Trời cứu chúng ta .
 
Đức tin nên khởi đầu bởi Lời của Đức Chúa Trời và chúng ta nên tin Ngài qua Lời của Ngài. Nếu không, chúng ta sẽ rơi vào sự sai lạc. Đó sẽ là đức tin sai và không thật. 
Khi người Pha-ri-si và các thầy thông giáo thấy môn đồ của Chúa Jêsus ăn bánh với  bàn tay dơ bẩn, họ sẽ không trách các môn đồ nếu họ nhìn vào đó từ quan điểm Lời của Đức Chúa Trời. Lời ấy nói với chúng ta rằng bất cứ điều gì từ bên ngoài đi vào một người thì không làm dơ bẩn anh/chị ấy vì nó đi vào bao tử và đi ra khỏi thân thể, không ảnh hưởng đến tấm lòng. 
Như được chép trong Mác 7:20-23, “Vậy, Ngài phán: Hễ sự gì từ người ra, đó là sự làm dơ dáy người!  Vì thật là tự trong, tự lòng người mà ra những ác tưởng, sự dâm dục, trộm cướp, giết người,  tà dâm, tham lam, hung ác, gian dối, hoang đàng, con mắt ganh đố, lộng ngôn, kiêu ngạo, điên cuồng. Hết thảy những điều xấu ấy ra từ trong lòng thì làm cho dơ dáy người.’” Chúa Jêsus nói rằng con người là tội nhân vì họ sinh ra với tội lỗi. 
Bạn có hiểu ý nghĩa này không? Chúng ta được sanh ra là tội nhân vì tất cả chúng ta là hậu tự của A-đam. Nhưng chúng ta không thể thấy lẽ thật này vì chúng ta không nhận cũng như không tin vào tất cả Lời của Ngài. Vậy thì điều gì ở trong lòng con người? 
Đoạn văn trên nói, “Hễ sự gì từ người ra, đó là sự làm dơ dáy người! Vì thật là tự trong, tự lòng người mà ra những ác tưởng, sự dâm dục, trộm cướp, giết người, tà dâm, tham lam, hung ác, gian dối, hoang đàng, con mắt ganh đố, lộng ngôn, kiêu ngạo, điên cuồng.” Tất cả điều ác ra từ lòng con người và làm ô uế họ. 
Như được chép trong Thi Thiên, “Khi tôi nhìn xem các
từng trời là công việc của ngón tay Chúa, Mặt trăng và các ngôi sao mà Chúa đã đặt, Loài người là gì, mà Chúa nhớ đến? Con loài người là chi, mà Chúa thăm viếng nó? (Thi Thiên 8:3-4) 
Tại sao chính Đức Chúa Trời thăm viếng chúng ta? Ngài thăm viếng chúng ta bởi vì Ngài yêu chúng ta, tạo dựng chúng ta và đã thương xót chúng ta là những tội nhân. Ngài cất đi tất cả tội lỗi của chúng ta và làm cho chúng ta trở nên dân sự của Ngài.“Hỡi Đức Giê-hô-va là Chúa chúng tôi, Danh Chúa được sang cả trên khắp trái đất biết bao;” (Thi Thiên 8:1) Vua Đa-vít hát Thi Thiên này trong Cựu Ước khi ông nhận ra rằng Đức Chúa Trời trở thành Cứu-Chúa của tội nhân. 
Trong Tân Ước, Sứ-đồ Phao-lô lập lại cùng Thi Thiên này. Thật là một điều tuyệt vời khi chúng ta là tạo vật của Đức Chúa Trời, và trở nên con cái của Đấng Tạo Hóa. Nó chỉ được thực hiện qua lòng thương xót của Ngài dành cho chúng ta. Đó là tình yêu của Đức Chúa Trời. 
Chúng ta cũng nhận ra rằng sự cố gắng để sống đời sống hoàn hảo bởi Luật-pháp của Đức Chúa Trời là một thách thức táo bạo đối với Ngài. Thật không đúng khi chính người ấy sống ngoài tình yêu của Ngài trong khi đấu tranh để giữ Luật-pháp và cầu nguyện cách tuyệt vọng cho cuộc sống như thế. Đó là ý muốn của Đức Chúa Trời mà chúng ta nên nhận biết rằng chính chúng ta là tội nhân trong sự cứu chuộc bởi nước và huyết của Chúa Jêsus. 
Lời của Ngài được viết trong Mác 7:20-23, “Vậy, Ngài phán: Hễ sự gì từ người ra, đó là sự làm dơ dáy người.  Vì thật là tự trong, tự lòng người mà ra những ác tưởng, sự dâm dục, trộm cướp, giết người, tà dâm, tham lam, hung ác, gian dối, hoang đàng, con mắt ganh đố, lộng ngôn, kiêu ngạo, điên cuồng. Hết thảy những điều xấu ấy ra từ trong lòng thì làm cho dơ dáy người.” 
Chúa Jêsus phán rằng những gì ra từ loài người, tội lỗi ở bên trong, là ô uế anh/chị ấy. Ngay cả những thức ăn mà Đức Chúa Trời ban cho không thể làm ô uế chúng ta. Tất cả chúng ta được sanh ra trong dòng dõi của A-đam. Vì thế chúng ta sanh ra với những gì?  Chúng ta được sanh ra với mười hai loại tội. Điều này không đúng sao? 
Và rồi, chúng ta có thể sống mà không phạm tội không? Chúng ta sẽ tiếp tục phạm tội vì chúng ta được sanh ra trong tội lỗi. Chúng ta có thể ngưng phạm tội vì chúng ta biết Luật-pháp không? Chúng ta có thể sống bởi điều răn không? Không. 
Chúng ta càng cố gắng sống bởi Luật-pháp, chúng ta càng trở nên khó khăn hơn. Chúng ta nên nhận biết rằng chúng ta có sự hạn chế và phải từ bỏ những định hướng trong quá khứ. Sau đó, với tâm trí khiêm nhường, chúng ta có thể chấp nhận Báp-têm và huyết của Chúa Jêsus để chúng ta được cứu. 
Tất cả 613 điều luật của Luật-pháp là tốt và công bình. Nhưng con người là những  tội nhân từ lúc họ được thai dựng trong tử cung của mẹ. Khi chúng ta nhận ra rằng Luật-pháp của Đức Chúa Trời là tốt lành, nhưng vì chúng ta sanh ra là tội nhân, là người không bao giờ trở nên công chính bởi chính mình, chúng ta sẽ nhận biết rằng chúng ta cần lòng thương xót của Đức Chúa Trời và sự cứu chuộc của Chúa Jêsus trong Phúc-âm của nước, huyết và Thánh Linh. Khi chúng ta nhận biết sự hạn chế của chúng ta — đó là chúng ta không thể trở nên công chính bởi chính chúng ta và chúng ta sẽ đi địa ngục vì tội lỗi của chúng ta — chúng ta không thể nhưng chúng ta nương dựa vào sự cứu chuộc của Chúa Jêsus. 
Chúng ta có thể được giải cứu. Chúng ta nên biết rằng chúng ta không thể trở nên đúng hay tốt lành trước Đức Chúa Trời bởi chính chúng ta. Cho nên, chúng ta nên chấp nhận trước Đức Chúa Trời rằng chúng ta là tội nhân, những người bị định đi địa ngục và chúng ta có thể cầu xin lòng thương xót của Ngài, “Lạy Đức Chúa Trời, xin cứu tôi ra khỏi tội lỗi của tôi và giũ lòng thương xót tôi.” Và rồi, Đức Chúa Trời chắc chắn sẽ gặp chúng ta trong Lời Ngài. Trong cách này, chúng ta có thể được giải cứu.
Hãy xem lời cầu nguyện của Đa-vít.“Hầu cho Chúa được xưng công bình khi Chúa phán, Và được thanh sạch khi Chúa xét đoán.” (Thi Thiên 51:4). 
Đa-vít biết rằng ông là một khối tội lỗi đủ gian ác để bị ném vào địa ngục, nhưng ông đã chấp nhận trước Đức Chúa Trời, “Thưa Chúa nếu Ngài gọi tôi là tội nhân, thì tôi là tội nhân. Nếu Ngài gọi tôi là người công chính thì tôi là người công chính. Nếu Ngài cứu tôi, thì tôi sẽ được cứu, và nếu Ngài đưa tôi vào địa ngục, tôi sẽ kết thúc trong địa ngục.” 
Đây là đức tin đúng và là phương cách để được cứu chuộc. Đây là cách để được cứu nếu chúng ta đặt niềm tin hy vọng vào sự cứu chuộc của Chúa Jêsus. 
 


Chúng Ta Nên Biết Chính Xác Tội Lỗi Của Chúng Ta Là Gì. 

 
Vì chúng ta là hậu tự của A-đam, tất cả chúng ta có ham muốn trong lòng. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời phán với chúng ta điều gì? Ngài nói với chúng ta không phạm tội tà dâm mặc dù chúng ta có tà dâm trong lòng. Chúng ta có tội giết người trong lòng, nhưng Đức Chúa Trời phán với chúng ta điều gì? Ngài nói với chúng ta đừng giết người.  Trong lòng của tất cả chúng ta đều coi thường cha mẹ chúng ta, nhưng Ngài nói chúng ta phải tôn trọng họ. Chúng ta nên nhận ra rằng Lời của Ngài là đúng và tốt lành, nhưng tất cả chúng ta đều phạm tội trong lòng. 
Điều này đúng hay không? Hoàn toàn đúng. Cho nên, những gì chúng ta phải làm trước Đức Chúa Trời là gì? Chúng ta phải chấp nhận rằng chúng ta là một tội nhân đầy tội và vô vọng. Thật là không đúng khi nghĩ rằng ngày hôm qua chúng ta công chính, nhưng hôm nay là tội nhân vì hôm nay chúng ta phạm tội. Chúng ta được sanh ra là tội nhân. Bất cứ chúng ta làm gì thì chúng ta cũng là tội nhân. Đó là lý do tại sao chúng ta nên được cứu chuộc qua đức tin trong Báp-têm của Chúa Jêsus. 
Chúng ta không là tội nhân vì những hành động của chúng ta: như phạm tội tà dâm, giết người, trộm cướp ... nhưng chúng ta là tội nhân vì chúng ta được sanh ra đã là tội nhân. Chúng ta được sanh ra với mười hai loại tội vì chúng ta được sanh ra là tội nhân trong mắt Đức Chúa Trời, chúng ta không thể trở nên tốt lành bởi cố gắng riêng của chúng ta. Chúng ta chỉ giả bộ là tốt lành. 
Chúng ta sanh ra với tâm trí tội lỗi, vì thế làm thế nào chúng ta có thể là người công chính nếu chúng ta không thật sự chấp nhận những tội này? Chúng ta không bao giờ trở nên người công chính trước Đức Chúa Trời bởi chính chúng ta. Nếu chúng ta tuyên bố là người công chính, thì là giả hình. Chúa Jêsus gọi người Pha-ri-si và thầy thông giáo ‘người Pha-ri-si và thầy thông giáo giả hình.’ Con người được sanh ra là tội nhân và họ phạm tội trước Đức Chúa Trời trong suốt đời sống của họ. 
Ai tuyên bố rằng anh/chị ấy chưa bao giờ đánh hay đụng chạm hoặc trộm cắp dù một cây kim của bất cứ ai trong suốt cuộc đời của anh/chị ấy là đang nói dối bởi vì con người sanh ra là tội nhân. Người đó là người nói dối, là một tội nhân và là một kẻ giả hình. Đây là cách Đức Chúa Trời nhìn thấy anh/chị ấy. 
Mỗi một người là tội nhân từ lúc anh/chị ấy sinh ra. Mặc dù bạn không phạm một hành động tội lỗi nào, bạn đã bị định cho địa ngục. Mặc dù bạn giữ hầu hết Luật-pháp và điều răn, bạn vẫn là một tội nhân bị định đi địa ngục. 
Thế thì, chúng ta nên làm gì với số phận như vậy? Chúng ta phải cầu xin lòng thương xót của Đức Chúa Trời và lệ thuộc vào Ngài để được cứu khỏi tội lỗi của chúng ta. Nếu Ngài không cứu chúng ta, thì chúng ta sẽ đi địa ngục. Đó là định mệnh của chúng ta. 
Chỉ những ai chấp nhận Lời của Đức Chúa Trời, thì sẽ thừa nhận rằng họ thật sự là tội nhân. Họ cũng biết rằng họ trở nên người công chính là bởi đức tin. Vì thế, họ biết rằng phớt lờ, bỏ qua và không công nhận Lời của Ngài là một tội lỗi nghiêm trọng. Những ai chấp nhận Lời của Ngài là người công chính, mặc dù trước đây họ là tội nhân. Họ được tái sanh bởi Lời của Ngài trong ân điển và được phước hạnh nhất. 
 

Những Ai Cố Gắng Để Được Cứu Chuộc Qua Việc Làm Của Họ Thì Vẫn Là Tội Nhân 
 
Ai vẫn là tội nhân ngay cả sau khi tin nhận Chúa Jêsus?
Những ai cố gắng được cứu chuộc qua việc làm của họ. 
 
Chúng ta hãy đọc Ga-la-ti 3:10 và 11.“Vì mọi kẻ cậy các việc luật pháp, thì bị rủa sả, bởi có chép rằng: Đáng rủa thay là kẻ không bền đỗ trong mọi sự đã chép ở sách luật, đặng làm theo những sự ấy! Vả lại chẳng hề có ai cậy luật pháp mà được xưng công bình trước mặt Đức Chúa Trời, điều đó là rõ ràng lắm, vì người công bình sẽ sống bởi đức tin.” 
Như có chép, “Đáng rủa thay là kẻ không bền đỗ trong mọi sự đã chép ở sách luật, đặng làm theo những sự ấy!” Những ai nghĩ rằng họ tin Chúa Jêsus, mà vẫn cố gắng được xưng công chính bằng công việc riêng của họ thì bị rủa sả. Những ai cố gắng được công chính bởi việc làm thì ở đâu?  Họ ở dưới sự rủa sả của Đức Chúa Trời. 
Tại sao Đức Chúa Trời ban cho chúng ta Luật-pháp? Ngài ban cho chúng ta Luật-pháp để chúng ta nhận biết tội lỗi của mình (Rô-ma 3:20). Ngài cũng muốn chúng ta biết rằng chúng ta hoàn toàn là những tội nhân, là  những người bị định riêng cho địa ngục. 
Hãy tin vào Báp-têm của Chúa Jêsus, Con của Đức Chúa Trời, và được tái sanh bởi nước và Thánh Linh. Rồi bạn sẽ được cứu khỏi tội lỗi của bạn, trở nên người công chính, có sự sống đời đời, và đến thiên đàng. Hãy có đức tin trong lòng của bạn. 
 

Tội Kiêu Ngạo Nhất Trong Thế Gian  
 
Tội kiêu ngạo nhất trong thế gian là gì ?
Cố gắng sống theo Luật-pháp 
 
Chúng ta được phước bởi có đức tin trong sự ban phước  của Ngài. Đức Chúa Trời cứu những ai có đức tin trong Lời của Ngài.
Nhưng ngày nay, trong vòng những tín đồ, có nhiều Cơ-đốc-nhân cố gắng sống bởi Luật-pháp của Ngài. Điều đáng khen là họ cố gắng sống theo Luật-pháp nhưng làm sao có thể được? 
Chúng ta phải nhận biết rằng thật là ngu ngốc khi cố gắng sống theo Luật-pháp của Ngài. Càng cố gắng, càng khó khăn. Ngài phán, “Như vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng” (Rô-ma 10:17). Chúng ta phải ném bỏ sự ngu dại của chúng ta để được cứu. 
 


Chúng Ta Phải Từ Bỏ Tiêu Chuẩn Riêng Của Chúng Ta Để Được Cứu  

 
Chúng ta phải làm gì để được cứu ?
Chúng ta phải bỏ tiêu chuẩn riêng của chúng ta. 
 
Làm cách nào một người được cứu? Điều khả thi chỉ có khi anh/chị ấy nhận biết mình là tội nhân. Có nhiều người chưa được cứu vì không từ bỏ niềm tin và sự cố gắng sai lạc của họ. 
Đức Chúa Trời phán rằng ai bám chặc lấy Luật-pháp thì bị rủa sả. Những ai tin rằng họ trở nên công chính từ từ bởi cố gắng sống theo Luật-pháp sau khi tin Chúa Jêsus thì bị rủa sả. Họ tin Đức Chúa Trời, nhưng họ vẫn nghĩ rằng họ phải sống theo Luật-pháp để được cứu. 
Các bạn thân mến, chúng ta có thể trở nên người công chính qua việc làm của chúng ta không? Chúng ta trở nên người công chính chỉ bởi tin vào Lời của Chúa Jêsus và rồi chúng ta được cứu chuộc. Chỉ bởi có đức tin trong Báp-têm của Chúa Jêsus, huyết Ngài, và Đức Chúa Trời thì chúng ta được cứu. 
Đó là lý do tại sao Đức Chúa Trời chuẩn bị Luật-pháp của đức tin cho chúng ta như là phương cách để trở nên người công chính. Sự cứu chuộc của Nước và Thánh Linh không nằm trong lời của con người, nhưng trong đức tin vào Lời của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời giải cứu chúng ta qua đức tin và đó là cách mà Đức Chúa Trời lên kế hoạch và hoàn thành sự cứu rỗi cho chúng ta. 
Tại sao có người tin Chúa Jêsus mà không được cứu chuộc? Bởi vì họ không chấp nhận Lời cứu chuộc của nước và Thánh Linh. Nhưng chúng ta, là những người bất toàn, được cứu chuộc qua đức tin của chúng ta trong Lời của Đức Chúa Trời. 
Có hai người cùng làm việc trên một máy xay, một người bị để lại và cứ tiếp tục làm việc, mặc dù người kia được cất lên. Người bị để lại đại diện cho những người không được cứu chuộc. Tại sao một người được cất lên và một người bị để lại? 
Lý do là vì một người nghe và tin vào Lời của Đức Chúa Trời, nhưng người kia làm việc khó nhọc để giữ Luật-pháp và cuối cùng bị ném vào địa ngục. Người đó cố gắng bò lên đến Đức Chúa Trời, nhưng Đức Chúa Trời phủi anh/chị ta xuống như thể anh/chị ta là con bọ bò trên chân của Ngài. Nếu một người cố gắng bò lên đến Đức Chúa Trời bởi giữ Luật-pháp, anh/chị ấy chắc chắn bị ném vào địa ngục. 
Đó là lý do tại sao chúng ta phải được cứu chuộc bởi đức tin vào nước và Thánh Linh . 
“Vì mọi kẻ cậy các việc luật pháp, thì bị rủa sả, bởi có chép rằng: Đáng rủa thay là kẻ không bền đỗ trong mọi sự đã chép ở sách luật, đặng làm theo những sự ấy! Vả lại chẳng hề có ai cậy luật pháp mà được xưng công bình trước mặt Đức Chúa Trời, điều đó là rõ ràng lắm, vì người công bình sẽ sống bởi đức tin.”  (Ga-la-ti 3:10-11, Rô-ma 1:17). 
Không tin Lời của Đức Chúa Trời là tội trước Ngài. Hơn nữa, đó cũng là tội khi bỏ qua một bên Lời của Đức Chúa Trời để theo tiêu chuẩn riêng. Chúng ta, loài người không thể sống bởi Luật-pháp của Ngài vì tất cả chúng ta sinh ra là tội nhân và tiếp tục phạm tội trong suốt đời sống của chúng ta. Chúng ta phạm tội một ít ở nơi này, một ít ở nơi khác, và bất cứ nơi nào chúng ta đi. Chúng ta phải nhận ra rằng chúng ta ở trong xác thịt và không thể làm gì ngoại trừ phạm tội.  
Con người giống như một thùng phân lớn. Nếu chúng ta cố gắng mang nó đi, nó sẽ đỗ ra trên đường. Chúng ta cũng giống như vậy. Chúng ta gieo rắc tội lỗi bất cứ nơi nào chúng ta đi. Bạn có hình dung ra được điều này không? 
Bạn có vẫn tiếp tục giả vờ là thánh khiết không? Nếu bạn nhận thức rõ ràng về bản thân của bạn, bạn sẽ từ bỏ cố gắng vô ích để được thánh khiết và tin vào nước và huyết của Chúa Jêsus . 
Những ai chưa được tái sanh cần phải ném bỏ sự ngu dốt của mình và chấp nhận rằng mình là tội nhân kinh khiếp trước Đức Chúa Trời. Rồi họ phải trở về với Lời của Đức Chúa Trời và khám phá ra thế nào Ngài cứu họ bởi nước và Thánh Linh.