Search

Bài giảng

Chủ đề 1: Tội/Tội lỗi

[1-2] Con Người Được Sinh Ra Là Tội Nhân (Mác 7:20-23)

Con Người Được Sinh Ra Là Tội Nhân
( Mác 7:20-23 ) 
“Vậy, Ngài phán: Hễ sự gì từ người ra, đó là sự làm dơ dáy người! Vì thật là tự trong, tự lòng người mà ra những ác tưởng, sự dâm dục, trộm cướp, giết người, tà dâm, tham lam, hung ác, gian dối, hoang đàng, con mắt ganh đố, lộng ngôn, kiêu ngạo, điên cuồng. Hết thảy những điều xấu ấy ra từ trong lòng thì làm cho dơ dáy người.’” 
 
 

Con Người Bị Bối Rối Và Sống Dưới Sự Ảo Tưởng Của Riêng Họ  

 
Ai có khả năng nhất để được cứu?
Người biết rằng chính họ là tội nhân tồi tệ nhất 

Trước tiên, tôi muốn hỏi bạn một câu hỏi. Bạn thấy bạn thế nào? Bạn nghĩ rằng bạn tốt hay xấu? Bạn nghĩ gì? 
Tất cả mọi người sống dưới ảo tưởng của họ. Bạn có thể không quá xấu như bạn nghĩ, hoặc bạn hoàn toàn tốt như bạn nghĩ. 
Rồi, bạn nghĩ ai sẽ dẫn bạn đến một đời sống tốt hơn trong đức tin? Một người nghĩ rằng bản thân anh/chị ấy tốt?  Hay một người nghĩ rằng chính anh/chị ấy xấu? 
Hãy để đó. Hãy để tôi hỏi bạn một câu nữa. Ai có thể được cứu chuộc – người phạm tội nhiều hay người chỉ phạm ít tội? Người chấp nhận anh/chị ấy phạm vô số tội thì được cứu chuộc bởi vì là người chấp nhận rằng anh/chị ấy là tội nhân nghiêm trọng. Những người như thế có thể tiếp nhận tốt Lời của sự cứu chuộc đã chuẩn bị cho anh/chị ấy bởi Chúa Jêsus. 
Khi chúng ta thật sự nhìn vào chúng ta, điều hiển nhiên chúng ta chỉ là một khối tội. Con người là gì?  Một người chỉ là  ‘một hạt giống của người gian ác.’ Trong Ê-sai 59, nói rõ rằng có tất cả các loại tội trong lòng con người. Vì thế, rõ ràng con người là một khối tội. Tuy nhiên,  nếu chúng ta định nghĩa con người là một khối tội, nhiều người sẽ không đồng ý. Nhưng, định nghĩa con người là ‘hạt giống của người gian ác’ là định nghĩa đúng. Nếu chúng ta thành thật nhìn vào chính chúng ta, thì rất rõ ràng chúng ta là sinh vật gian ác. Những ai thành thật với chính họ phải đi đến cùng một kết luận ấy. 
Nhưng dường như hầu hết là người ta không chấp nhận họ thật là một khối tội. Nhiều người sống an nhàn vì họ không nhận biết họ là tội nhân. Vì chúng ta là người làm ác, chúng ta tạo nên một nền văn minh đầy tội lỗi. Nếu điều đó không đúng, chúng ta sẽ hổ thẹn khi phạm tội. Tuy nhiên, nhiều người trong chúng ta cảm thấy không hổ thẹn khi phạm tội. 
Dù vậy, lương tâm của họ biết. Mỗi người có một lương tâm và nó nói với anh/chị ấy rằng, “thật xấu hổ.” A-đam và Ê-va ẩn mình trong đám cây sau khi họ phạm tội. Ngày nay, nhiều tội nhân ẩn mình trong văn hóa đồi bại - văn hóa của tội lỗi. Họ ẩn mình trong những người bạn tội lỗi của họ để tránh sự phán xét của Đức Chúa Trời. 
Con người bị lừa dối bởi những ảo tưởng riêng của họ. Họ nghĩ chính họ đạo đức hơn người khác. Vì thế, khi họ nghe về một vài tin xấu, họ thét lên trong cơn thạnh nộ, “ Sao một người có thể làm những việc như thế? Làm sao mà người con có thể làm chuyện đó với cha mẹ ruột của chúng?” Chính họ tin rằng họ không làm những việc như thế. 
Các bạn thân mến, thật khó cho bạn để bạn biết chính mình. Để thật sự biết chính mình, trước hết chúng ta phải nhận được sự tha tội. Chúng ta cần thời gian dài để nhận biết chính xác về bản chất con người của chúng ta, và có nhiều người trong chúng ta là người sẽ không bao giờ tìm thấy điều này cho đến ngày họ  chết. 
 
 
Biết Chính Mình  
 
Những người không biết chính đời sống của  họ sống thế nào?
Họ sống một đời sống giả hình cố gắng ẩn mình trong bản chất tội lỗi của họ.

Đôi khi chúng ta đối diện với người thật sự không biết chính họ như thế. Socrates nói, “Hãy biết chính bạn.” Tuy nhiên, hầu hết chúng ta không biết những gì trong lòng của chúng ta: giết người, trộm cướp, tham lam, gian ác, lừa dối, phóng túng, con mắt ganh đố ...v.v. 
Một người luôn thốt lên lời tốt mà không hề biết chính mình có nọc độc của con rắn trên môi anh/chị ấy. Lý do cho điều này là vì người ta không biết rằng anh/chị ấy sinh ra không thể khác hơn là một tội nhân. 
Có quá nhiều người trên thế gian này không biết bản chất thật của họ.  Họ tự dối mình và cuối cùng cuộc sống của họ bao phủ trong sự lừa dối của chính họ. Họ không hiểu rằng họ đang ném chính họ vào địa ngục vì họ tự lừa dối mình. 
 
 

Người Ta Tiếp Tục Tràn Đầy Tội Lỗi Trong Suốt Đời Sống Của Họ 

 
Tại sao họ đi vào địa ngục ?
Vì họ không nhận biết chính họ.

Chúng ta hãy xem Mác 7:21-23. “Vì thật là tự trong, tự lòng người mà ra những ác tưởng, sự dâm dục, trộm cướp, giết người,  tà dâm, tham lam, hung ác, gian dối, hoang đàng, con mắt ganh đố, lộng ngôn, kiêu ngạo, điên cuồng. Hết thảy những điều xấu ấy ra từ trong lòng thì làm cho dơ dáy người.” Lòng của con người được lấp đầy tội từ khi họ được thai dựng . 
Chúng ta hãy tưởng tượng rằng lòng người được làm bằng thủy tinh và chứa đầy chất lỏng dơ bẩn, ấy là tội lỗi của chúng ta. Điều gì xảy ra nếu người này di chuyển tới lui? Dĩ nhiên chất lỏng dơ bẩn đó sẽ tràn ra khắp nơi. Khi một người di chuyển, tội lỗi sẽ lại tràn ra khắp nơi. 
Chúng ta là người đầy tội lỗi, sống một đời sống như thế. Chúng ta gieo rắc tội lỗi ra khắp nơi. Chúng ta sẽ phạm tội trong suốt cuộc sống của chúng ta vì chúng ta là những khối tội. 
Vấn đề ở đây là chúng ta không nhận biết chúng ta là khối tội, hay nói cách khác là những hạt giống tội lỗi. Chúng ta là những khối tội lỗi và có tội trong lòng từ ngày sinh ra.  
Khối tội của chúng ta sẵn sàng tuôn đổ ra. Tuy nhiên, người ta không tin rằng thật sự họ đầy tội. Họ nghĩ rằng người khác dẫn đưa họ vào tội và vì thế  họ không phải là người xấu. 
Ngay cả trong khi phạm tội, người ta nghĩ rằng chỉ cần chính họ thanh tẩy họ lần nữa thì tội lỗi sẽ sạch. Họ cứ lau mình sau mỗi lần phạm tội, họ nói rằng chính điều đó không phải là tội của riêng họ. Chỉ vì chúng ta lau sạch sau khi chúng ta làm dơ bẩn, điều đó có nghĩa là vẫn ổn để rồi tiếp tục đổ tràn ra sao? Chúng ta vẫn phải lau chùi lần này qua lần khác. 
Khi một cái ly đầy tội lỗi, nó sẽ tiếp tục tràn ra. Không có ích gì khi lau bề ngoài. Dù chúng ta lau bề ngoài bao nhiêu lần đi nữa bởi hành động đạo đức của chúng ta thì cũng thật vô ích, khi mà cái ly luôn đầy tội lỗi. 
Chúng ta được sinh ra với quá nhiều tội lỗi trong lòng của chúng ta và sẽ không bao giờ trống rổng; mặc dù có bao nhiêu tội rơi ra dọc đường. Cho nên, chúng ta luôn phạm tội trong suốt đời sống của chúng ta. 
Khi một người nhận ra rằng anh/chị ấy thật ra chỉ là một khối tội, anh/chị ấy tiếp tục dấu bản chất tội lỗi của anh/chị ấy. Tội lỗi ở trong lòng của tất cả mọi người và nó không bị cất đi bởi lau chùi bề ngoài cho sạch. Khi chúng ta làm vấy một ít tội, chúng ta lau nó bằng tấm vải. Khi chúng ta làm vấy nữa, chúng ta lại lau bằng khăn lau bàn và rồi bằng tấm thảm … chúng ta hy vọng rằng nếu chúng ta cứ lau lần này qua lần khác, nó sẽ sạch, nhưng rồi nó lại tràn ra nữa. 
Bạn nghĩ rằng điều này sẽ tái diễn bao lâu? Nó sẽ tiếp tục cho đến ngày người ấy chết. Người ta hành động tội lỗi cho đến ngày người ấy chết. Đó là lý do tại sao chúng ta phải tin Chúa Jêsus để được cứu chuộc. Để được cứu chuộc, trước hết chúng ta cần phải biết chính chúng ta.
 
Ai có thể nhận được tình yêu của  Chúa Jêsus?
Tội nhân là người chấp nhận rằng họ đã phạm nhiều sai trái

Có hai người, chúng ta có thể so sánh như hai cái ly đầy chất lỏng bẩn thỉu. Cả hai ly đầy tội lỗi. Một người nhìn vào chính anh ta và nói, “Ô, tôi là một người đầy tội.” Rồi anh ta bỏ đi và tìm một ai đó giúp đở anh ta. 
Nhưng người kia nghĩ rằng anh ta thật ra không gian ác. Anh ta không thể thấy khối tội trong anh ta và nghĩ rằng anh ta không đầy tội. Cả đời của anh ta, cứ lau chùi những vết dơ. Anh chùi bên này và rồi chùi mặt kia … rồi nhanh chóng chuyển từ mặt này qua mặt kia .... 
Có quá nhiều người sống cách cẩn thận, cố gắng phạm càng ít tội càng tốt, tránh việc làm đổ tràn tội lỗi ra ngoài. Nhưng vì họ vẫn có tội trong lòng, điều tốt nào nên làm đây? Sống cẩn thận sẽ không dẫn đưa họ đến gần Thiên đàng. Thay vào đó ‘sống cẩn thận’ đưa họ vào con đường đến địa ngục. 
Các bạn thân mến, ‘sống cẩn thận’ chỉ dẫn đưa đến địa ngục. Chúng ta nên giữ bài học này trong lòng. Khi người ta cẩn thận, tội lỗi của họ vẫn đổ ra ít, nhưng họ vẫn là tội nhân. 
Điều gì ở trong lòng con người? Tội lỗi? Vô đạo đức? Đúng! Ý tưởng gian ác? Đúng! Trộm cắp? Vâng! Kiêu căng? Có! 
Chúng ta không thể làm gì ngoại trừ chấp nhận sự thật chúng ta là một khối tội, đặc biệt khi chúng ta  nhìn vào hành động đầy tội lỗi và gian ác của chúng ta, dù không hề được dạy làm như thế. 
Nó có thể không rõ ràng khi chúng ta còn trẻ. Nhưng nó ra sao khi chúng ta về già? Khi chúng ta đến trường trung học, đại học, và tiếp theo, Chúng ta sẽ nhận thấy rằng tất cả điều bên trong chúng ta là tội lỗi. Điều này không đúng sao? Nói cách chân thành, không thể giấu bản chất tội lỗi của chúng ta. Đúng không? Chúng ta không thể làm gì ngoại trừ vùng vẩy ra khỏi tội lỗi. Rồi chúng ta hối hận, “Tôi không nên làm thế.” Tuy nhiên, chúng ta thấy nó thật sự không thể thay đổi. Tại sao thế? Bởi vì mỗi chúng ta được sanh ra là một khối tội. 
Chúng ta không trở nên tinh sạch bởi sống cẩn thận. Những gì chúng ta cần biết là chúng ta được sanh ra là một khối tội để được cứu chuộc hoàn toàn. Chỉ những tội nhân là người vui lòng chấp nhận sự cứu chuộc được chuẩn bị sẵn bởi Chúa Jêsus thì được cứu. 
Những ai nghĩ, “Tôi không làm gì quá sai hay phạm tội quá nhiều,” "Tôi không tin rằng Chúa Jêsus cất lấy tất cả  tội lỗi của tôi và tôi sẽ đi đến địa ngục". Chúng ta phải biết rằng mỗi một chúng ta có một khối tội ở trong lòng vì khi chúng ta được sanh ra thì đã có nó rồi. 
Nếu một người nghĩ, “Tôi không làm gì quá sai nếu vậy thì tôi chỉ cần được cứu cho một ít tội này thôi” thì cuối cùng anh/chị ấy được thoát khỏi tội không?  Điều này không bao giờ có thể. 
Một người được cứu chuộc phải biết rằng anh/chị ấy là một khối tội. Anh/chị ấy thật sự tin Chúa Jêsus đã cất đi tất cả tội lỗi của chúng ta bởi chịu Báp-têm ở Sông Giô-đanh và Ngài đã trả công giá của tội lỗi khi Ngài chết thế cho chúng ta. 
Dù chúng ta được cứu chuộc hay không, tất cả chúng ta có khuynh hướng sống trong ảo tưởng. Chúng ta là một khối tội. Quả thật đó là chúng ta. Chúng ta chỉ có thể được cứu chuộc khi chúng ta tin rằng Chúa Jêsus cất lấy tất cả tội lỗi của chúng ta. 
 
 
Đức Chúa Trời Không Cứu Chuộc Những Ai Có ‘Ít Tội’
 
Ai là người lừa dối Chúa ?
Người cầu xin sự tha thứ tội lỗi mỗi ngày 

Đức Chúa Trời không cứu chuộc những ai có ‘một ít tội’.  Ngay cả Đức Chúa Trời cũng không liếc nhìn những người  nói, “Thưa Đức Chúa Trời, tôi chỉ có một ít tội.” Những người mà Ngài bày tỏ lòng thương xót là những người nói, “Thưa Đức Chúa Trời, tôi là một khối tội. Tôi sẽ đi địa ngục. Xin cứu tôi.” Tội nhân nói, “Thưa Đức Chúa Trời, tôi chỉ được cứu nếu Ngài cứu tôi. Tôi không thể cầu nguyện ăn năn nữa bởi vì tôi biết tôi không thể làm gì hơn ngoại trừ phạm tội. Xin cứu tôi.” 
Đức Chúa Trời cứu những ai lệ thuộc vào Ngài hoàn toàn.   Chính tôi cũng cố gắng cầu nguyện ăn năn mỗi ngày, nhưng cầu nguyện ăn năn không bao giờ làm cho chúng ta thoát khỏi tội. Vì thế, tôi quì xuống trước Đức Chúa Trời và cầu nguyện, “Thưa Đức Chúa Trời, xin hãy thương xót tôi và cứu tôi khỏi tất cả tội lỗi của tôi.” Những ai cầu nguyện như vậy thì được cứu. Họ tin vào sự cứu chuộc của Đức Chúa Trời và Báp-têm của Chúa Jêsus bởi Giăng Báp-tít. Họ được cứu. 
Đức Chúa Trời chỉ cứu những người biết mình là tội nhân, một kẻ bất lương. Những ai nói, “tôi chỉ phạm một tí tội. Xin tha cho tôi tội đó,” thì vẫn là tội nhân và Đức Chúa Trời không cứu họ. Đức Chúa Trời chỉ cứu những ai chấp nhận rằng họ hoàn toàn là một khối tội. 
Trong Ê-sai 59:1-2, viết, “Nầy, tay Đức Giê-hô-va chẳng trở nên ngắn mà không cứu được; tai Ngài cũng chẳng nặng nề mà không nghe được đâu. Nhưng ấy là sự gian ác các ngươi làm xa cách mình với Đức Chúa Trời; và tội lỗi các ngươi đã che khuất mặt Ngài khỏi các ngươi, đến nỗi Ngài không nghe các ngươi nữa.” 
Vì chúng ta được sinh ra là một khối tội nên Đức Chúa Trời không thể nhìn chúng ta cách ưu ái. Tay Ngài không thể trở nên ngắn, tai Ngài không nặng, hay Ngài không thể nghe chúng ta cầu xin sự tha thứ.
Đức Chúa Trời phán với chúng ta, “Nhưng ấy là sự gian ác các ngươi làm xa cách mình với Đức Chúa Trời; và tội lỗi các ngươi đã che khuất mặt Ngài khỏi các ngươi, đến nỗi Ngài không nghe các ngươi nữa.” Vì chúng ta có quá nhiều tội lỗi trong lòng, chúng ta không thể vào Thiên đàng, ngay cả nếu cánh cửa được rộng mở. 
Nếu chúng ta, là người có một khối tội, cầu xin sự tha thứ mỗi khi chúng ta phạm tội, thì Đức Chúa Trời phải lại giết Con Ngài mỗi ngày khi chúng ta phạm tội. Ngài phán, “Đừng đến với ta mỗi ngày cùng với tội của ngươi. Ta đã sai Con ta đến với ngươi để cứu ngươi ra khỏi tất cả tội lỗi của ngươi. Tất cả những gì ngươi phải làm là hiểu cách Ngài cất tất cả tội lỗi của ngươi và chấp nhận rằng đó là sự thật. Rồi, tin Phúc-âm Nước và Thánh Linh để được cứu. Đây là tình yêu lớn nhất mà ta ban cho ngươi, tạo vật của ta.” 
Đây là những gì Ngài nói với chúng ta. “Hãy tin Con Ta và nhận lấy sự chuộc tội. Ta, Đức Chúa Trời của ngươi, sai con của ta để chuộc tất cả tội lỗi và quá phạm của ngươi . Hãy tin Con Ta thì được cứu.
Những ai không biết chính họ là một khối tội lỗi thì cầu xin sự tha thứ của Ngài cho mỗi tội nhỏ của họ. Họ đến với Ngài mà không biết gánh nặng tội lỗi kinh khiếp của họ và chỉ cầu nguyện, “Xin tha cho tôi một chút xíu tội. Tôi không bao giờ tái phạm.” 
Họ cũng cố gắng lừa dối chính Ngài bởi những lời cầu nguyện như thế. Chúng ta không chỉ phạm tội một lần, nhưng cứ tiếp tục phạm tội cho đến khi chúng ta chết. Chúng ta lại phải cầu xin sự tha thứ cho đến ngày cuối cùng của cuộc đời chúng ta, bởi vì chúng ta không thể ngưng phạm tội và xác thịt của chúng ta phục vụ cho luật của tội lỗi cho đến khi chúng ta chết.  
Được tha thứ cho một tội nhỏ không thể giải quyết vấn đề tội lỗi bởi vì chúng ta phạm vô số tội mỗi ngày. Vì thế chỉ có một cách chúng ta có thể được thoát khỏi tội là chuyển tất cả tội lỗi của chúng ta qua cho Chúa Jêsus . 
 
Bản chất của con người là gì ?
Một khối tội 

Kinh Thánh liệt kê tội lỗi của con người: “Vì tay các ngươi đã ô uế bởi máu, ngón tay các ngươi đã ô uế bởi tội ác; môi các ngươi nói dối, lưỡi các ngươi lằm bằm sự xấu xa. Trong các ngươi chẳng có ai lấy lẽ công bình mà kêu rêu; chẳng có ai lấy điều chân thật mà đối nại. Hết thảy đều cậy sự hư không, nói lời dối trá, cưu mang điều ác và đẻ ra tội trọng.
Họ ấp trứng hổ mang và dệt màng nhện; ai ăn những trứng đó sẽ chết, và nếu một cái trứng giập ra, sẽ nở thành rắn lục. Những màng họ không dùng làm áo được, không thể mặc được hàng họ đã dệt ra; công việc họ là công việc đáng tội, tay họ làm những việc hung tàn. Chân họ chạy đến điều ác, nôn nả làm đổ máu vô tội; tư tưởng họ là tư tưởng gian tà, sự phá hại diệt vong là ở trên đường lối họ. Họ không biết đường bình an, trong đường họ đi không có sự công nghĩa. Họ tự làm những lối quanh quẹo: ai đi trong đó thì chẳng biết sự bình an! (Ê-sai 59:3-8). 
Những ngón tay của người ta bị ô uế và tất cả điều họ làm trong suốt cuộc đời của họ là tội. Mọi việc họ làm là gian ác. Và lưỡi của chúng ta ‘có những lời nói dối.’ Tất cả những gì ra từ miệng chúng ta đều là lời nói dối. 
“Khi nó/ma quỉ nói dối, thì nói theo tánh riêng mình.” (Giăng 8:44). Những ai là người không được tái sanh thích nói, “Tôi đang nói thật với bạn .... Tôi thật sự nói với bạn. Những gì tôi nói là sự thật....” Tuy nhiên mỗi việc họ nói đều là dối. Như có chép rằng. “Khi nó nói dối, thì nói theo tánh riêng mình.” 
Người ta đặt niềm tin của họ vào những lời trống rổng và lời dối trá. Người ta thai dựng tội ác và đưa ra những điều sai trái. Họ ấp trứng rắn hổ mang và nuôi nhền nhện. Đức Chúa Trời phán, “ai ăn những trứng đó sẽ chết, và nếu một cái trứng giập ra, sẽ nở thành rắn lục..” Ngài nói rằng có trứng rắn hổ mang trong lòng chúng ta. Trứng hổ mang! Có sự gian ác trong lòng chúng ta. Đó là tại sao chúng ta phải tin để được cứu chuộc bởi Phúc-âm Nước và Huyết. 
Bất cứ khi nào chúng ta nói về Đức Chúa Trời, có những người nói, “Ô, bạn ơi! Xin đừng nói với tôi về Đức Chúa Trời. Mỗi khi tôi cố gắng làm điều gì đó, tội lỗi tuôn ra từ tôi. Nó như nước lụt tràn ra. Thậm chí tôi không thể bước một bước mà tội lỗi không tràn ra khắp nơi. Tôi không thể làm gì hơn. Tôi quá nhiều tội lỗi, tôi hoàn toàn vô vọng. Nên đừng nói với tôi về Đức Chúa Trời thánh khiết.” 
Người này biết chắc rằng anh/chị ấy là một khối tội, nhưng không biết rằng Đức Chúa Trời đã cứu anh/chị ấy cách hoàn toàn qua Phúc-âm của tình yêu Ngài. Chỉ những ai biết chính họ là một khối tội thì có thể được cứu. 
Thật ra, mọi người đều như vậy. Mọi người tiếp tục làm vung vẩy tội lỗi ra khắp nơi anh/chị ta đi đến. Tội lỗi tuôn tràn vì mọi người là một khối tội. Có một phương cách cho chúng ta được cứu ra khỏi sự tồn tại này đó là qua quyền năng của Đức Chúa Trời. Thật không quá ngạc nhiên sao? Bất cứ khi nào người ta tràn ngập tội lỗi thì họ buồn, họ chỉ hạnh phúc hay thoải mái khi được cứu qua Đức Chúa Jêsus Christ  chúng ta. Chúa Jêsus  đã đến để cứu chúng ta. 
Ngài hoàn toàn cất đi hết tội lỗi của bạn. Hãy chấp nhận rằng  bạn là một khối tội và bạn sẽ được cứu.