Search

Bài giảng

Chủ đề 9: Sách Rô-ma (Giải nghĩa sch Rô-ma)

[Chapter 1-5] Những người dùng sự bất chính mà bắt hiếp lẽ thật (Rô-ma 1:18-25)

(Rô-ma 1:18-25)
“Vả, cơn giận của Đức Chúa Trời từ trên trời tỏ ra nghịch cùng mọi sự không tin kính và mọi sự không công bình của những người dùng sự không công bình mà bắt hiếp lẽ thật. Vì điều chi có thể biết được về Đức Chúa Trời thì đã trình bày ra cho họ, Đức Chúa Trời đã tỏ điều đó cho họ rồi, bởi những sự trọn lành của Ngài mắt không thấy được, tức là quyền phép đời đời và bản tánh Ngài, thì từ buổi sáng thế vẫn sờ sờ như mắt xem thấy, khi người ta xem xét công việc của Ngài. Cho nên họ không thể chữa mình được, vì họ dẫu biết Đức Chúa Trời, mà không làm sáng danh Ngài là Đức Chúa Trời, và không tạ ơn Ngài nữa; song cứ lầm lạc trong lý tưởng hư không, và lòng ngu dốt đầy những sự tối tăm. Họ tự xưng mình là khôn ngoan, mà trở nên điên dại; họ đã đổi vinh hiển của Đức Chúa Trời không hề hư nát lấy hình tượng của loài người hay hư nát, hoặc của điểu, thú, côn trùng. Cho nên Đức Chúa Trời đã phó họ sa vào sự ô uế theo lòng ham muốn mình, đến nỗi tự làm nhục thân thể mình nữa,vì họ đã đổi lẽ thật Đức Chúa Trời lấy sự dối trá, kính thờ và hầu việc loài chịu dựng nên thế cho Đấng dựng nên, là Đấng đáng khen ngợi đời đời! A-men.”
 
 

Cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời tỏ ra nghịch với ai? 

 
Chúng ta có thể thấy Sứ đồ Phao-lô rao giảng Phúc âm cùng với Phúc âm mà chúng ta rao giảng. Cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời tỏ ra nghịch đối với ai? Sự phán xét của Đức Chúa Trời được tỏ ra nghịch những tội nhân là người bắt hiếp lẽ thật trong sư bất chính, hay là đối với những ai có tội và làm bắt hiếp lẽ thật với ý riêng của họ. 
Sứ đồ Phao-lô nói cách rỏ ràng rằng cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời được tỏ ra nghịch cùng, trước nhất là cho những người bắt hiếp lẽ thật trong sự bất chính. Cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời là gì? Cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời sẽ đưa thân thể và linh hồn của họ vào địa ngục. 
Chúng ta không được nghĩ rằng chỉ có thân thể sẽ bị xét đoán vì con ngươiụi cũng có linh. Vì thế, Đức Chúa Trời sẽ xét đoán cả thân thể và linh hồn. Có những người bắt hiếp lẽ thật của Đức Chúa Trời với những ý tưởng của thế gian. Có những người tội lỗi chống đối lại với người công chính. Cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời và sư ỉ phán xét của Ngài đuợc tỏ ra nghịch cùng những ai có tội với lòng cứng cỏi, là người không kính sơ ỉ Đức Chúa Trời. 
Sứ đồ Phao-lô nói trong thơ Rô-ma 1:17, “Người công chính sẽ sống bởi đức tin.” Ông cũng nói rằng sự phán xét và cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời sẽ nghịch cùng những kẽ bắt hiếp lẽ thật bởi tội lỗi của họ. 
 
 

Những người không tin thì bị ở dưới cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời 

 
Đức Chúa Trời ban lẽ thật của sự cứu rỗi cho thế gian cách phổ quát. Lẽ thật và tình yêu của Đức Chúa Trời thì tỏa khắp thế gian. Vì thế, không có sự bào chữa nào cho những người từ chối lẽ thật và tình yêu của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời sẽ đoán xét tất cả những ai không tin vào phúc âm của lẽ thật và những ai chống lại nó. 
Chúng ta hãy nghĩ về những người không nhận tình yêu của Phúc âm thật. Chúng ta thấy những gì Đức Chúa Trời đã làm như nước, cây cỏ, bầu trời, chim thú …Làm thế nào những thư ù này có thể tồn tại mà không có Đức Chúa Trời? Kinh-thánh chép, “Vả, chẳng có một cái nhà nào không phải bởi có người dựng nên; mà Đấng đã dựng nên muôn vật, ấy là Đức Chúa Trời” (Hê-bơ-rơ 3:4). Có gì làkhông phải là lỗi của họ khi ngưòi ta không tin Đức Chúa Trời và lời của lẽ thật không? 
Vì thế, đó là lý do Đức Chúa Trời phán xét những ai không tin vào ân điển của sư ỉ tha thư ù tội. Họ khăng khăng trong lý thuyết tiến hoá. Họ cứ tin chắc rằng vũ trụ có sư ỉ tiến hoá tự nhiên của nó. Ít nhất họ cũng nói rằng co ù sư ỉ bùng nổ được gọi là “Big Bang” cách đây khoảng 15 tỷ name và rồi, có sự sống. Họ nói, sự sống nguyên thủy thực sư ỉ này thay đổi và nó tiến hoá thành cá, thú và rồi thành người. Nếu lý thuyết này là đúng, con người chắc chắn phải chuyển thành một vật sống khác sau một hay hai ngàn năm. 
“Bởi những sự trọn lành của Ngài mắt không thấy được, tức là quyền phép đời đời và bản tánh Ngài, thì từ buổi sáng thế vẫn sờ sờ như mắt xem thấy, khi người ta xem xét công việc của Ngài. Cho nên họ không thể chữa mình được” (Rô-ma 1:20). 
Người ta chối bỏ Đức Chúa Trời mặc dù họ có thể thấy cách rỏ ràng rằng Đức Chúa Trời là Đấng sống khi họ nhìn vào sự kỳ diệu của thiên nhiên. Những người không tin thì ở dưới cơn thạnh nỗ của Đức Chúa Trời. Nhiều người không làm sáng danh Đức Chúa Trời và cảm tạ Ngài, vì thế họ trở nên vô ích trong suy nghĩ của họ. Lòng ngu dại của họ bị đen tối; họ tự xưng là khôn ngoan, họ trở nên ngu dại, và thay đổi sự vinh hiển của Đức Chúa Trời không suy tàn trong ảnh tượng con người hư hoại, chim, thú bốn chân và loài bò sát. Sự phán xét của Đức Chúa Trời đang chờ đợi những người này cách hiển nhiên. Tất cả những người chưa được tái sanh thì ở dưới cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời, dù họ tin vào Chúa Jêsus hay không. 
 
 
Đức Chúa Trời phó những người không tin vào sự ô uế 
 
“Cho nên Đức Chúa Trời đã phó họ sa vào sự ô uế theo lòng ham muốn mình, đến nỗi tự làm nhục thân thể mình nữa, vì họ đã đổi lẽ thật Đức Chúa Trời lấy sự dối trá, kính thờ và hầu việc loài chịu dựng nên thế cho Đấng dựng nên, là Đấng đáng khen ngợi đời đời! A-men. Aáy vì cớ đó mà Đức Chúa Trời đã phó họ cho sự tình dục xấu hổ; vì trong vòng họ những người đàn bà đã đổi cách dùng tự nhiên ra cách khác nghịch với tánh tự nhiên. Những người đàn ông cũng vậy, bỏ cách dùng tự nhiên của người đàn bà mà un đốt tình dục người nầy với kẻ kia, đàn ông cùng đàn ông phạm sự xấu hổ, và chính mình họ phải chịu báo ứng xứng với điều lầm lỗi của mình” (Rô-ma 1:24-27).
Phân đoạn Kinh-thánh này nói về vấn đề gì? Đức Chúa Trời phó những người thờ phượng và phục vụ tạo vật cho tội lỗi để họ thỏa lòng. Ngài cũng phó họ cho Satan. Đức Chúa Trời cjophép Satan làm những gì nó muốn. Vì thế, chúng ta phải tin Đức Chúa Trời để được cứu khỏi những điều này. “Vì trong vòng họ những người đàn bà đã đổi cách dùng tự nhiên ra cách khác nghịch với tánh tự nhiên. Những người đàn ông cũng vậy, bỏ cách dùng tự nhiên của người đàn bà mà un đốt tình dục người nầy với kẻ kia, đàn ông cùng đàn ông phạm sự xấu hổ.” Điều này thì giống như từ chối Đức Chúa Trời và nó là nguyên nhân của AIDS.
Đức Chúa Trời ban sự cần dùng tự nhiên. Người đàn ông nên sống với đàn bà. Tuy nhiên, sự thật là người đàn ông quan hệ với đàn ông, đàn bà với đàn bà để bày tỏ rằng họ chối từ sự tự nhiên mà Đức Chúa Trời ban cho. Sách Rô-ma được viết cách nay khoảng 1900 năm. Sứ đồ Phao-lô nói trước những ai từ bỏ sự tự nhiên của tình dục phải trả giá án phạt cho sai trái về tình dục của họ. Lời Đức Chúa Trời vẫn đúng cho đến ngày hôm nay. Chúng ta biết rằng ADIS là đang lan rộng cách đặc biệt trong giới đồng tình luyến ái. 
Thật hoàn toàn thỏa đáng cho họ để trả cái giá án phạt cho tội tình dục của họ. Cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời dược tỏ ra nghịch cùng những người đổi cách dùng tự nhiên của tình dục. Họ được để dành để nhận án phạt của AIDS. Loại bệnh này chắc chắn xảy ra là do không tin vào Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời phó những người không tin một tâm trí phóng đảng trụy lạc. Nói cách khác, thật đó là sự rủa sả của Đức Chúa Trời 
 
 
Họ chống nghịch lại với sự công chính của Đức Chúa Trời 
 
Con người không thích có Đức Chúa Trời trong tâm trí họ thì giống như “Họ đầy dẫy mọi sự không công bình, độc ác, tham lam, hung dữ; chan chứa những điều ghen ghét, giết người, cãi lẫy, dối trá, giận dữ; hay mách, gièm chê, chẳng tin kính, xấc xược, kiêu ngạo, khoe khoang, khôn khéo về sự làm dữ, không vâng lời cha mẹ; dại dột, trái lời giao ước, không có tình nghĩa tự nhiên, không có lòng thương xót. Dầu họ biết mạng lịnh Đức Chúa Trời tỏ ra những người phạm các tội dường ấy là đáng chết, thế mà chẳng những họ tự làm thôi đâu, lại còn ưng thuận cho kẻ khác phạm các điều ấy nữa” (Rô-ma 1:29-32). 
“Những người làm những việc như thế” làm gì đối với những ngưòi làm cùng điều ác? Họ “chấp thuận” chúng nó. Những người chống nghịch lại với Đức Chúa Trời làm gì với người công chính là người vâng phục lời Đức Chúa Trời? Họ bắt bớ người công chính và nói rằng, các ông là “kẻ tà giáo” Người công chính bị bắt bớ vì lợi ích của người công chính sau khi họ tin Chúa Jêsus. Họ được phước. 
Người ta thông cảm với những ai lang thang vì xác thịt. Tuy nhiên, thật lạ lùng để nói, chúng ta thấy rằng họ chống đối và bảo vệ người khác tư ụ niềm tin trong Chúa Jêsus và trở nên công chính bởi sự tha tội. Điều này sống giống như một đầy tơ ù của tội lỗi vì họ không tin Đức Chúa Trời lẫn không vâng phục lời của lẽ thật. 
Vì thế, người không tin và Satan nói rằng chúng ta sẽ không được thánh hóa trọn vẹn hay được tha thứ trọn vẹn dù họ cho phép chúng ta tin vào Đức Chúa Jêsus Christ. Những người không tin và những người bất tuân nghĩ và nói rằng họ phải tin Chúa Jêsus trong khi họ có tội trong lòng vì thế họ có thể đi xuống địa ngục. Người ta vui thích khi họ tin Chúa Jêsus nhưng vẫn là những tội nhân. Những người không biết và tin Đức Chúa Trời, mặc dù họ là Cơ-đốc-nhân, không nhận biết Đức Chúa Trời trong kiến thức của họ và chống nghịch Ngài. Họ chống nghịch với sự công chính của Đức Chúa Trời. Họ cũng thờ lạy Satan và tất cả mọi tội ác. Những ai là người chưa được tái sanh mặc dù tin Chúa Jêsus thì cũng giống như thế. Có quá nhiều Cơ-đốc-nhân hữu danh là người chưa được tái sanh. Những ai tin Chúa Jêsus nhưng còn có tội trong lòng của họ là không vâng phục lời Đức Chúa Trời và nghịch lại với những Cơ-đốc-nhân tái sanh là những người nhận sự tha tội và được thánh hóa bởi tin vào lẽ thật của Đức Chúa Jêsus Christ. 
 
 
Những người chưa được tái sanh đối nghịch cùng những người tái sanh 
 
Sứ đồ Phao-lô nói trong Kinh thánh rằng cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời đối với con người là những người bắt ép lẽ thật trong sự bất công. Oâng cũng nói rằng sự phán xét của Đức Chúa Trời được bày tỏ từ thiên đàng chống nghịch với tất cả những sự không tin kính và bất chính. Mọi việc được thực hiện theo lẽ thật. Lẽ thật làChúa tẩy sạch tất cả tội lỗi của chúng ta. Sự phán xét của Đức Chúa Trời đối với những ai chống nghịch lại với lẽ thật và bắt ép nó. Chúng ta họ qua Lời của Đức Chúa Trời là tất cả những Cơ-đốc-nhân là người chưa được tái sanh đang đi đến sự phán xét. Đức Chúa Trời sẽ phán xét những ai chưa được tái sanh mặc dù họ tin Chúa Jêsus. 
Những người tin mà chưa được tái sanh phỉ báng những người tái sanh với một tấm lòng đầy tính hiểm ác. Những người ấy sẽ đi vào địa ngục. Họ đầy tiếng hiểm ác và rỉ tai với người khác. Những tội nhân thì thầm với nhau để chống nghịch cùng người công chính, là người được tha tội, thì sẽ bị xét đoán. Đức Chúa Trời đày họ đi địa ngục. Họ đầy tội ác và thì thầm với người khác. Tội nhân là những người rỉ tai với người khác để chống lại với người công chính là người đã được tha thứ thì sẽ bị xét đoán. Bạn có nhận ra ý nghĩa của nó là gì không? Chúng ta nên cảm thông với họ. Họ đối nghịch với Đức Chúa Trời bằng tội lỗi của họ, họ không biết rằng họ đang chống lại Ngài, và thì thầm, “Thật lạ kỳ cho họ khi họ không có tội. Một lời tuyên bố kỳ lạ.” 
Sự phán xét của Đức Chúa Trời được tỏ ra cho những ai chống ngjịch lại với Đức Chúa Trời bởi sự gian ác của họ. Những người hài lòng với điều này là những người cũng làm như thế. Họ chấp nhận những lời rỉ tai và vu khống người công chính. Họ nói xấu sau lưng và ghét người công chính, tự hào về họ và mưu đồ điều ác với nhau. Bạn có biết họ nghĩ kế ác thế nào không? Họ chấp nhận những hành động tội lỗi bởi kết hợp với nhau. Họ chống nghịch với người công chính bằng khẩu hiệu như “hãy tin Chúa Jêsus thật tốt. Hãy có loại đức tin thật. Hãy trở nên ánh sáng cho thế gian.” Họ chấp nhận những tội như thế bởi sự đoàn kết với nhau vì họ không vui tích khi phạm tội một mình. 
Vì thế, Đức Chúa Trời nói trong Thi thiên 2:4, “Đấng ngự trên trời sẽ cười, Chúa sẽ nhạo báng chúng nó.” vì vua chúa thế gian chống nghịch lại với Đức Chúa Trời. ‘Ồ! Thật buồn cười. Không việc gì xảy ra cho Ta không việc gì có thể thách thức chống lại Ta. Các ngươi hối lộ ta trong việc xét đoán’ Đức Chúa Trời chờ đợi thời kỳ phán xét vì nó quá buồn cười cho Ngài. 
 
 
Những ai xét đoán người công chính sẽ bị Đức Chúa Trời xét đoán 
 
Những ai chống nghịch lại với lẽ thật của Đức Chúa Trời và những ai chưa được tái sanh là phạm tội. Những người tái sanh cũng có tính hiểm độc và không hoàn hảo trong xác thịt. Tuy nhiên, nó có sự khác biệt trong căn bản, trong sự thật. Chúng ta tin Đức Chúa Trời và lẽ thật. Chúng ta đã nhận sự tha tội trong Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, họ không tin Đức Chúa Trời gì cả. Những người này là người chống lại với ‘người công chính và lẽ thật của Đức Chúa Trời.’ “Vậy, hỡi người kia, ngươi là ai mặc lòng, hễ đoán xét kẻ khác thì không thể chữa mình được; vì trong khi đoán xét họ, ngươi cũng lên án cho chính mình ngươi nữa, bởi ngươi đoán xét họ, mà cũng làm các việc như họ” (Rô-ma 2:1).
Sứ đồ Phao-lô nói với người Do-thái và Cơ-đốc-nhân là người không được tái sanh và chỉ sa lầy vào luật pháp. Họ xét đoán người khác, vá nói, “Đừng trộm cướp, đừng phạm tội tà dâm, đừng trộm cấp, và chỉ phục vụ Đức Chúa Trời” trong khi chính họ không giữ luật pháp. Chỉ Đức Chúa Trời là Đấng phán xét công bình, và chỉ những con dân Ngài là người được tái sanh, có thể xét đoán theo lời Đức Chúa Trời. 
Những loại người này thì bị xét đoán vì họ xét đoán người công chính cách tuỳ tiện. Đức Chúa Trời xét đoán tất cả những ai chưa được tái sanh là người Do-thái và Cơ-đốc-nhân-luật-pháp. Cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời được bày tỏ ra cho những ai sống một đời sống tôn giáo bởi giữ luật pháp, trong khi chưa được tái sanh, và những ai tin rằng họ sẽ đi địa ngục nếu họ không vâng phục Đức Chúa Trời và họ sẽ lên thiêng đàng nếu họ làm những gì Đức Chúa Trời phán bảo. Người đức tin là người được trở nên công chính sau khi anh/chị ấy tin Đức Chúa Jêsus Christ. Chúng ta phải nhận thấy sự khác biệt nhau ở điều này. Những ai có thể tin Đức Chúa Trời và sống một đời sống ngoan đạo mà không được tái sanh xét đoán người công chính theo tiêu chuẩn riêng của họ. 
Tuy nhiên, Đức Chúa Trời sẽ chắc chắn phán xét họ. Họ không biết rằng họ đang xét đoán chính họ bởi tiêu chuẩn của họ. Ồ, những người chưa được tha tội xét đoán người công chính với một đức tin sai lạc thì không nhận được ân điển của lẽ thật của Đức Chúa Trời, Bạn nghĩ rằng bạn sẽ toát khỏi sự phán xét của Đức Chúa Trời sao? Những người này sẽ bị Đức Chúa Trời phán xét. 
 
 
Sự phán xét của Đức Chúa Trời là công bình
 
“Vả, chúng ta biết rằng sự phán xét của Đức Chúa Trời đối với kẻ làm những việc như thế, là hiệp với lẽ thật” (Rô-ma 2:2). Chúng ta chắc chắn rằng sự phán xét của Đức Chúa Trời là theo lẽ thật, trái nghịch với những ai xét đoán người khác trong khi họ chưa tái sanh, ngay cả họ tin Chúa Jêsus. Chúng ta phải biết rằng Đức Chúa Trời đày những người này vào địa ngục, và Ngài phán xét họ theo lẽ thật của Ngài. 
Đức Chúa Trời đày những tội nhân vào địa ngục vì lẽ thật của Ngài là đúng, và vì sự phán xét của Đức Chúa Trời là chính xác. Người ta đi vào địa ngục hay không không tùy thuộc vào giáo lý tiền định đã được rao giảng, ‘Đức Chúa Trời yêu một số người, nhưng ghét người khác cách vô điều kiện’ Đức Chúa Trời chọn tất cả mọi người trong Đức Chúa Jêsus Christ trước khi tạo dựng nên thế gian (Ê-phê-sô 1:4). 
Bất cứ người nào tin rằng Đức Chúa Jêsus Christ đã cất tất cả tội lỗi của anh/chị ấy thì nhận được sự tha thứ. Đức Chúa Trời tiền định điều này. Vỉ thế tất cả những ai không tái sanh, mặc dù họ tin Chúa Jêsus, sẽ đi vào địa ngục. Họ sẽ đi vào địa ngục theo sự phán xét của Đức Chúa Trời, điều này là thật. 
Sự phán xét của Đức Chúa Trời là đày tội nhận xuống địa ngục là đúng. Tại sao? Vì họ chối từ tình yêu lớn của Đức Chúa Trời và không nhận sự cứu rỗi lẫn tin vào Ngài. Điều đó là chính đáng đối với Ngài để đày những người kh6ng tái sanh vào địa ngục theo lẽ thật. 
Vài người nói, “Tại sao Đức Chúa Trời không rao giảng Phúc âm cho tôi?” Ngài không giảng sao? Đức Chúa Trời đã rao giảng Phúc âm cho các bạn nhiều lần rồi. Hãy cố gắng nhận Phúc âm bởi mở mắt cho thật rộng ra. Có một ít Hội Thánh giảng Phúc âm thật trên thế gian này. Tuy nhiên, bạn có thể bắt gặp lẽ thật nếu bạn thật sự tìm kiếm nó. Trong trường hợp của tôi, Tôi thật sự đã cố gắng tìm kiếm nó. Sau khi giảng một bài giảng, khi tôi chưa được tái sanh, tôi cầu nguyện, “Oâi Chúa, Tôi là một tội nhân trước Đức Chúa Trời, mặc dù tôi rao giảng lời của Ngài cho con người như thế này. Những gì top6i nói cho người ta là những gì top6i nói cho chính tôi. Tôi là một tội nhân. Xin thăm viếng tôi. Xin cứu tôi.” 
Tôi không biết bao nhiêu lần tôi tìm kiếm lẽ thật. Đức Chúa Trời muốn thăm viếng bất cứ ai tìm kiếm Ngài. Đức Chúa Trời muốn cứu chuộc ngay cả những người không tìm kiếm Ngài. “Ta sẽ gọi kẻ chẳng phải dân ta là dân ta, Kẻ chẳng được yêu dấu là yêu dấu;” (Rô-ma 9:25). Đức Chúa Trời nói rằng Ngài là Cứu Chúa của chúng ta, là Đấng đến thế gian để cứu chúng ta. Những ai tìm kiếm Ngài cách hết lòng sẽ chắc chắn gặp được Ngài. Vài người không tìm kiếm Đức Chúa Trời, nhưng lại tìm kiếm một cơ hội để gặp Ngài khi những người rao giảng Phúc âm đến vối họ và rao giảng cho họ. Vài người quan tâm đến Phúc âm, nhưng người khác thì không. Con người sẽ đi đến địa ngục và ở đó vì họ từ chối tin tức tốt lành.
Đó là việc thích đáng cho những ai xứng đáng đi vào địa ngục theo lẽ thật của Đức Chúa Trời. Những ai xứng đáng di vaò thiên đàng sẽ đến được nơi ấy vì tin Chúa Jêsus trong một nhận thức rỏ ràng, mặc dù họ không có bất cứ một thành tích nỗi bật nào. Điền này xảy ra qua sự phán xét công bằng của Đức Chúa Trời. 
Đức Chúa Trời không đày người này vào địa ngục và cho người khác vào thiên đàng cách tì tiện theo sự thiên vị của Ngài. Nhưng thay vào đó, Ngài xét đoàn họ theo sự phán xét công bình trong lẽ thật. Vì thế, chúng ta phải rao giảng Phúc âm. “Hỡi người đoán xét kẻ phạm những việc dường ấy mà mình cũng phạm kia, vậy ngươi tưởng rằng chính mình ngươi sẽ tránh khỏi sự phán xét của Đức Chúa Trời sao? Hay là ngươi khinh dể sự dư dật của lòng nhân từ, nhịn nhục, khoan dung Ngài, mà không nhận biết lòng nhân từ của Đức Chúa Trời đem ngươi đến sự ăn năn sao?” (Rô-ma 2:3-4)
 
 
Chúa Jêsus đã cất lấy tất cả tội lỗi của thế gian qua tình yêu của Ngài rồi 
 
Sứ đồ Phao-lô nói với tội nhân, người Do Thái và những người Cơ đốc luật pháp, là những người không nhận tình yêu của Chúa Jêsus lẫn được tái sanh, sẽ bị phán xét. Họ đã được định trước cho địa ngục. Nhưng Phúc âm là gì? Trong Rô-ma 2:4 Đức Chúa Trời phán, “Hay là ngươi khinh dể sự dư dật của lòng nhân từ, nhịn nhục, khoan dung Ngài, mà không nhận biết lòng nhân từ của Đức Chúa Trời đem ngươi đến sự ăn năn sao?” Tình yêu của Đức Chúa Trời bày tỏ cách chắc cắn cho tất cả mọi người và phổ biến cách rộng rải. 
Không một ai bị loại trừ khỏi ân điển của sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời. Chúa Jêsus đã cất lấy tội lỗi của cả thế gian rồi. Chúa Jêsus đã hoàn toàn thánh hoá chúng ta. Ngài chỉ cất nguyên tội và tha thứ chúng ta tội lỗi hàng ngày khi chúng ta cầu nguyện xựng tội không? Không. Chúa đã cất tất cả tội lỗi thế gian một lần đủ cả. Tuy nhiên, Những ai chống nghịch lại với Đức Chúa Trời là tứ chối sự tốt lành và tình yêu của Ngài. “Chúa Jêsus cứu chúng ta bao nhiêu? Làm thế nào chúng ta có thể nói, “tôi vô tội” mặc dù tôi phạm tội không ngừng? Thật vô lý. Làm thế nào Đức Chúa Trời cất tất cả tội lỗi của tôi khi tôi phạm tội mãi, mặc dù Ngài là Chúa và Cứu Chúa?” 
Người ta suy nghĩ theo cách xác thịt như thế. Đức Chúa Trời đã tẩy sạch tất cả tội lỗi thế gian bởi tình yêu của Ngài. Chúa đã đến thế gian và hoàn toàn cất bỏ tội lỗi của chúng ta.Chúa biết sự bất toàn và tính chất yếu đuối của con người. (Xác thịt không thể tránh phạm tội). Vì thế, Ngài cất tội lỗi của thế gian một lần đủ cả bởi Báp-têm của Ngài và bởi sự đổ huyết trên Thập tự giá. Đức Chúa Trời biết sự yếu đuối của xác thịt thật rỏ ràng. “Ta cứu ngươi bởi vì Ta biết ngươi phại tội đi phạm tội lại cho đến khi chết.” 
Chúa đã tẩy sạch tất cả tội lỗi của thế gian. Chúa chấp nhận tất cả chúng ta nên cứu chuộc chúng ta. Chúa đã trả công giá của tội lỗi cho tội nhân và thánh hoá họ với năng quyền và sự công chính của Ngài (Chúa Jêsus Báp-têm bởi Giăng trên sông Giô-đanh). Chúa Jêsus ban phước cho chúng ta để trở nên con của Ngài và làm cho chúng ta có thể vào nước thiên đàng bởi trả công giá của tội lỗi bằng sự sống của Ngài (huyết). Chúa biến đổi tội nhân thành những con cái công chính của Ngài. 
 
 
Những người không tin cần phải ăn năn và hướng lòng họ vào Đức Chúa Trời 
 
“Hay là ngươi khinh dể sự dư dật của lòng nhân từ, nhịn nhục, khoan dung Ngài, mà không nhận biết lòng nhân từ của Đức Chúa Trời đem ngươi đến sự ăn năn sao?” Đức Chúa Trời kết án những ai xem thường và từ chối sự tốt lành, giàu có, nhịn nhục, chịu đau đớn của Đức Chúa Trời sẽ đi vào địa ngục. Chắc chắn rằng Đức Chúa Jêsus Christ tẩy sạch tất cả tội lỗi của cả thế gian, và Phúc âm đã lan tràn khắp thế giới. Tuy nhiên, người ta vẫn tiếp tục đi vào địa ngục vì họ không tin vào Phúc âm. Chúa Jêsus cứu chúng ta vì đã cất tất cả tội lỗi của chúng ta ngoại trừ chúng ta muốn đi vào địa ngục bởi xem thường sự nhịn nhục, chịu đựng và sự giàu có của sự tốt lành của Ngài. Mặc dù chúng ta muốn đi vào địa ngục nhưng Ngài vẫn muốn cứu chúng ta. 
Vì thế chúng ta phải tin vào nước và huyết của Chúa Jêsus Christ để được cứu. Tin thì được cứu. Nhưng ai xem thường tình yêu và sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời sẽ đi vào địa ngục. Địa ngục là nơi mà Đức Chúa Trời đã chuẩn bị sẳn cho những ai khinh thường ân điển của sự cứu rỗi và sự giàu có của sự tốt lành của Ngài. Người không tin đã có sẳn cái vé đi vào địa ngục rồi. Những ai đang đi đến địa ngục phải ăn năn và hướng lòng về Chúa. Các bạn cũng phải nói lời từ biệt vớ nước thiên đàng nếu bạn không có đức tin và Phúc âm thật. 
 
 
Người ta đi vào địa ngục vì họ khước từ tình yêu của Đức Chúa Trời 
 
“Bởi lòng ngươi cứng cỏi, không ăn năn, thì tự chấp chứa cho mình sự giận về ngày thạnh nộ, khi sẽ hiện ra sự phán xét công bình của Đức Chúa Trời” (Rô-ma 2:5). Những người không có lòng hối cải và những người không ăn năn sẽ đi vào địa ngục. Nhiều người đi vào địa ngục vì họ từ chối tình yêu lớn của Đức Chúa Trời. Tội nhân từ chối lẽ thật với lòng ngu muội và theo đuổi ý riêng của họ sẽ đi vào địa ngục, để trả cái giá của tội lỗi. Những ai từ chối nhận tình yêu của Đức Chúa Trời và cứ dai dẳng trong sự cầu nguyện ăn năn để đạt đến sự thánh hoá từ từ sẽ chắc chắn đi vào địa ngục. Để chất chứa cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời cho đến ngày Thiên khải và sự phán xét công chính của Ngài là ý định chối từ tình yêu của Đức Chúa Trời. 
Trong kế hoạch cứ rỗi của Ngài, Đức Chúa Trời quyết định cứu tội nhân và làm cho họ trở nên công chính, dù Satan làm đồi bại chúng ta trong tội lỗi. Đức Chúa Trời sai Con Ngài để cứu và thánh hoá chúng ta. Tuy nhiên, tội nhân không chấp nhận điều này. Họ chất chứa thạnh nộ của của Ngài cách đầy tràn bởi sự khước từ tình yêu của Đức Chúa Trời và sẽ bị phán xét trong ngày thạnh nộ và sự bày tỏ sự công chính của Đức Chúa Trời. Sự phán xét công chính của Đức Chúa Trời là đày những người chất chứa tội lỗi trong lòng vào địa ngục. 
Tại sao? Vì Đức Chúa Trời Đức Chúa Trời tẩy sạch tất cả tội lỗi của thế gian và làm cho mọi người trên thế gian được cứu bởi đức tin. Người không tin sẽ chắc chắn đi vào địa ngục. Họ ngu muội và tình nguyện đi vào địa ngục, nên họ sẽ hối hận cho sự ngu dại của họ. Tội nhân sẽ đi vào địa ngục nếu họ không chấp nhận tình yêu lớn của Đức Chúa Trời. 
Người ta nghĩ rằng Đức Chúa Trời thì quá vô lý vì Ngài đày một số người vào địa ngục và một số khác được lên thiên đàng trong sự tùy tiện theo thẩm quyền riêng của Ngài. Tuy nhiên, điều này không đúng. Đức Chúa Trời tạo nên địa ngục danh cho những người ngu dại chối từ tình yêu của Ngài và lẽ thật vì thế có một nơi xứng đáng cho họ tới. 
Kinh thánh chép rằng địa ngục là cái hồ lửa và diêm sinh. Có những dòi bọ dơ bẩn lút nhút trong đó dành cho những ai thích sống trong tội lỗi. Họ kêu khóc. “không, không. Tôi ghét nơi này.” Nhưng Đức Chúa Trời phán,” Ta đã tẩy sạch tất cả tội lỗi của ngươi, nhưng ngươi nói rằng nó không là gì cả nếu ngươi có tội. Vì thế, ta ban cho ngưoi dòi bọ như là quà tặng, là bạn vì ngươi không thích sự tha thứ tôi” “Không tôi ghét nó Chúa ôi.” 
“Bạn đã cầu xin nó dù bạn ghét nó. Ta là Chúa của sư công chính. Ta ban cho ngươi những gì ngươi muốn. Ta ban địa ngục cho tất cả những ai có tội trong lòng.” Đó là sự phán xét công bình của Đức Chúa Trời. Con người phạm tội trong khi họ sống trong thế gian này, nhưng họ không nên khước từ Phúc âm của sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời khi Ngài đã tẩy sạch tội lỗi của cả thế gian. 
Con người đi vào địa ngục vì họ có lòng cứng cỏi. Chúng ta không nên bướng bỉnh trước Đức Chúa Trời. Chúng ta nên tin rằng Ngài đã tẩy sạch tất cả tội lỗi của thế gian. Chúng ta phải tin mặc dù chúng ta không thể thấy. 
 
 
Đức Chúa Trời phán với chúng ta rằng Ngài đã yêu chúng ta 
 
Đức Chúa Trời phán rằng Ngài đã yêu chúng ta rồi. “Ta đã tẩy sạch tất cả tội lỗi của ngươi.” Các bạn phải tin sự thật này. Khi Đức Chúa Trời phán rằng Ngài đựng nên trời và đất, chúng ta phải tin nó vì Lời Đức Chúa Trời là thật. Đức tin bắt đầu bởi niềm tin vào Lời Đức Chúa Trời. Con người chỉ tin những gì mà khi họ có thể hiểu với cái đầu nhỏ bé của họ và không tin những gì mà họ hiểu. Những người không tin rằng Đức Chúa Trời cứu tất cả tội nhân ra khỏi tội của họ thì họ phải bị đày đến địa ngục. Họ là những người đặt tâm trí của họ nơi địa ngục. 
Có những Cơ-đốc-nhân nỗi bật là những người tuyên bố cách công khai rằng, “Tôi phải xưng tội trước Đức Chúa Trời rằng tôi là một nhân cho đến khi chết.” Anh ta đã chết và chắc chắn là đi đến địa ngục. Oâng ta nói với Đức Chúa Trời rằng, “Tôi tuyên bố rằng tôi là một tội nhân trước mặt Đức Chúa Trời và không bao giờ được công chính trước Ngài.” Anh ta cứ khẳng định mình là tội nhân cho đến khi anh ta chết. Anh ta từ chối tình yêu và lẽ thật của Đức Chúa Trời cho đến hơi thở cuối cùng của anh ta. Chúa phán, “Người rất trung thành với đức tin riêng của ngươi! Thật thích đáng cho ngươi đi vào địa ngục thể theo đức tin của ngươi. Ta đày ngươi đến địa ngục vì tội nhân không thể vào nước thiên đàng.” 
 
 
Nếu tôi đã tin
 
Người ta nói, “Tôi tuyên bố rằng tôi là một tội nhân cho đến khi chết” đi vào địa ngục. Ngay cả Đức Chúa Trời cũng không thể giúp những ngưòi này. Họ không chỉ tuyên bố họ là tội nhân, như thế cuộc đời của họ sẽ chấm dứt nơi địa ngục vào một ngày kia, nhưng họ cũng dạy cho tín đồ tin cậy họ, “Chúng ta là những tội nhân cho đến khi chúng ta chết và sẽ tiếp tục là tội nhân khi chúng ta đứng hầu trước Đức Chúa Trời.” Vì thế, nhiều tín đồ cũng đi theo con đường tôn giáo giống như thế. Đức Chúa Trời phán rằng tội nhân sẽ đi vào địa ngục. Tuy nhiên, vô số Cơ-đốc-nhân theo đuổi lời dạy này trong Cơ-đốc-giáo ngày nay. Đức Chúa Trời phán rằnmg những tội nhân đó sẽ phải hối hận mãi mãi, nghiến răn trong hồ lữa nóng cháy, và nói rằng, “Nếu tôi tin; Nếu tôi chỉ tin nó.” 
“Nếu tôi tin sự thật là Đức Chúa Jêsus đã tẩy sạch tất cả tội lỗi của tôi và từ bỏ ý riêng của tôi, ta đã được vào nước Thiên đàng rồi!” “Nếu tôi đã tin; nếu tôi chỉ tin.” Sẽ có nhiều người bày tỏ như thế này khi họ ở trong địa ngục. Họ sẽ nói, “Nếu, nếu, nếu tôi đã tin, nếu tôi đã nhận lẽ thật, tôi đã có Con Ngài. Tại sao tôi quá ngu dại như thế …”
Chúng ta là những người công chính sẽ cầu hỏi Đức Chúa Trời trong lúc ấy rằng, “Chúa ôi, xin bày tỏ cho chúng tôi biết những tội nhân đang làm gì. Họ đã bắt bớ chúng tôi, những người công chính.” “Không, điều đó không tốt cho con, các con của ta, vì lòng con sẽ đau đớn sau khi con thấy những người thân yêu của con trong vòng họ. Con có thật sự muốn thấy những người mà con biết đang đau khổ không?” “Xin bày tỏ cho chúng tôi chỉ một lần thôi.” Chúa có thể bày tỏ cho chúng ta vào một ngày nào đó vì Ngài thật rộng lượng. Vì thế hãy cho rằng chúng ta sẽ thấy điều này. Có quá nhiều tiếng la khóc như sau: “Nếu tôi đã tin, nếu tôi đã tin.” Chúng ta sẽ ngạc nhiên, “Những tiếng ồn ào gì thế? Họ đang ca hát chăng?” “Hãy lắng nghe cho thật kỷ, họ đang ca hát hay hối hận.” Những người đàn ông và đàn bà trong nhiệt tình ca hát trong ban hợp xướng và hối hận, “Nếu tôi đã tin.” 
Những người ngu dại sẽ đi vào địa ngục trừ phi họ ngu dại trong con đường chính đáng. Chúng ta cần bền đổ trong sự tin chắc vào lẽ thật. Người ta không nên do dự. Chúng ta nên kiên định khi chúng ta phải kiên định. Tất cả chúng ta phải kiên định trên con phương cách đúng và chúng ta phải bẻ gãy tính ngoan cố của chúng ta khi cần thiết. 
 
 
Đức Chúa Trời sẽ trả cho mỗi người tùy theo công việc họ làm 
 
Đức Chúa Trời “sẽ trả lại cho mỗi người tùy theo công việc họ làm: ai bền lòng làm lành, tìm sự vinh hiển, sự tôn trọng và sự chẳng hề chết, thì báo cho sự sống đời đời” (Rô-ma 2:6-7). Đức Chúa Trời sẽ báo trả cho mọi người tùy theo những việc làm của anh/chị ấy và phán xét anh/chị ấy. “Trả lại” ở đây có nghĩa “phần thưởng theo công việc.” Những người nào kiên nhẫn để theo đuổi làm việc lành trong khi tìm kiếm sự vinh hiển, tôn trọng và bất tử? Anh/chị ấy là người tin vào sự cứu rỗi hoàn toàn của Chúa Jêsus. 
Có rất nhiều người trên thế giới, nhưng Đức Chúa Trời chỉ ban sự sống đời đời cho những ai ở trong sự công chính và tin vào lẽ thật này, không ảnh hưởng gì đến những gì người ta nói. Đức Chúa Trời ban sự vinh hiển của thiên quốc vĩnh cữu cho những ai muốn trở nên người công chính và ước ao có cuộc sống hạnh phúc đời đời. Họ tiếp tục trong việc lành và tìm kiếm sự vinh hiển, tôn trọng và bất tử; muốn trở nên con cái Đức Chúa Trời. Họ phải ở và tiếp tục ở trong việc lành để theo và đi theo sau sự công chính của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời ban cho họ sự sống đời đời. Đức Chúa Trời cho phép họ sống vĩnh cửu và làm cho họ trở nên con của Ngài. Con cái của Đức Chúa Trời là những thần linh trong Vương quốc của Ngài. 
“Còn ai có lòng chống trả, không vâng phục lẽ thật, mà vâng phục sự không công bình, thì báo cho họ sự giận và cơn thạnh nộ” (Rô-ma 2:8). “Còn ai” chỉ tỏ một nhóm người loà những người chống nghịch lại với người được ban phước. Sự công phẩn và thịnh nộ của Đức Chúa Trời được bày tỏ cho những ai không vâng phục sự công chính của Ngài, là người hay tranh chấp và không vâng phục lẽ thật. Đức Chúa Trời đày họ vào địa ngục. Những ai chưa được tái sanh và không vâng phục lẽ thật thì hay tranh chấp và chống nghịch với lẽ thật. 
Những ai chưa được tái sanh là người hay tranh cải và thích bè phái. Qua lịch sử của Hàn Quốc, cha ông chúng ta tạo nên bè phái và tranh cải nhau trong những nan đề chính trị. Luật lệ của nhóm nên được quyết định theo scơ sở ai là vua. Khi một trong những người trong dòng họ “Lee” được đặt vào một địa vị cao trong xã hội trong khi những người khác phải bị lưu đày hay bắt bớ. Nhưng khi ngôi vị được chuyển qua cho dòng họ “Kim” mọi việc hoàn toàn thay đổi. Người ta tạo nên bè phái vì lợi ích riêng của họ, không chỉ vì đại nghĩa. 
Cơ-đốc-giáo hiện tại giống như thế. Họ thành lập giáo phái và môn phái (tà giáo). Để làm gì? Để không vâng phục lẽ thật như là một bè phái. Họ đồng nói rằng họ có tội, dù là Chúa Jêsus đã tẩy sạch mọi tội của thế gian. Họ tự phụ là công chính và được cứu nhưng không vâng phục lẽ thật. Họ kết án người công chính là tà giáo, và nói rằng họ có quyền có tội. Chúa nói rằng tội nhân là những người tanh kiện nhau để được công chính là sai trái và tất cả họ phải đến địa ngục. 
Những ai vâng phục klẽ thật và Đức Chúa Trời là vâng phục Lời của Ngài. Chúng ta, người công chính tin sự phán xét của Đức Chúa Trời là hợp với lẽ thật. 
 
 
Các giáo phái Cơ-đốc có đưa chúng ta đến Nước Trời không? 
 
Những hội đoàn Giáo phái không thể đưa chúng ta đến Thiên đàng. Vợ tôi khiêu khích mẹ chồng cô ta để làm cho bà ta điên tiết lên khi cô ta nói, “Hội đoàn tôn giáo khgông thể đưa bà đến Thiên đàng.” Frankly nói, tôi không hiể vì sao mẹ của tôi giận giữ với điều đã khẳng định cho đến ngày nay. Bạn ngĩ rằng một đoàn thể tôn giáo có thể đưa người ta đến Thiên đàng không? Cá nhân mỗi chúng ta nhận sựvcứu rỗi và vào Thiên đàng bởi tin vào Lời của Đức Chúa Trời. Hội Thánh Trưởng Lão có thể đưa bạn đến Thiên đàng không? Hội đoàn Cơ đốc Phục Lâm có thể đưa bạn vào Thiên đàng không? Hội đoàn giáo phái của Hội Thánh Báp-tít có thể đưa bạn vào Thiên đàng không? Hội thánh Thánh Khiết? Không. Chúng ta chỉ có thể vào Nước Trời khi chúng ta tin sự tha tội mà Chúa Jêsus đã chuẩn bị cho chúng ta. 
 
 
Chúng ta phải trung thành với Hội Thánh của Đức Chúa Trời 
 
Sứ đồ Phao-lô tách tội nhân là người đi vào địa ngục ra khỏi người công chính là người có thể vào Nước Trời trong vòng các Cơ-đốc-nhân. Phúc âm thì bình đẳng cho mọi người, Người Giu-đa và người Hy-lạp. Ở đây người Hy-lạp đại diện cho người ngoại bang và người Giu-đa đại diện cho người Y-sơ-ra-ên. Đức Chúa Trời không nhìn vào diện mạo bề ngoài của con người. Đức Chúa Trời tìm kiếm những người tin Lơửi Ngài bằng tấm lòng của họ. Bạn có tin Đức Chúa Jêsus là Đức Chúa Trời không? Bạn có tin rằng Đức Chúa Jêsus là Cứu Chúa của chúng ta không? Chúng ta chỉ có thể vào Nước Trời khi chúng ta tin rằng Đức Chúa Jêsus cất tất cả tội lỗi của thế gian bởi Báp-têm của Ngài. Chúng ta phải tin điều này và không phản bội nó. Đức Thánh Linh trong chúng ta sẽ giữ chúng ta khỏi sự phản bội đức tin của chúng ta và giúp chúng ta đánh bại kẻ thù khi nguy hiểm đến với chúng ta. Chúng ta phải thật cẩn thận. 
Trong Kinh thánh, có một ẩn dụ về bốn loại đất, nhưng vài loại đất ngụ ý những người trong đó không được cứu. Hạt giống gieo vào những loại đất này thì hạt giống bị chết ngay lập tứckhi nó nẩy chồi. Trường hợp này là giống với hạt giống chết. Nó có cùng một kết quả là chết. Thế thì chúng ta có thể giữ đức tin của mình bằng chính mình không? Không. Chúng ta chỉ có thể giữ đức tin của chúng ta chỉ khi Chúa ban cho chúng ta sức mạnh để chịu đựng mọi khó khăn và cứu chữa khỏi mọi tật bệnh thuộc linh trong khi chúng ta gắn liền với gốc nho thật. 
Hội Thánh của Đức Chúa Trời là cây nho thật. Chúa ban cho chúng ta phước hạnh, sự chữa lành, sự an ủi, và đức tin để chịu đựng những sự bắt bớ trong khi chúng ta gắn liền với Hội Thánh của Đức Chúa Trời. Nhưng cái gì sẽ xảy ra cho chúng ta nếu chúng ta không gắn liền với cây nho? Chúng ta sẽ chết cách nhanh chóng. Lòng của người công chính không thể chịu đựng được sự tấn công của Satan và cuối cùng bị bệnh nếu họ không vui lòng kết hợp với Hội Thánh, dù cho họ có bao nhiêu khả năng và năng lực đi nữa. Bạn nhận ra điều này không? Họ dần dần đến chổ thất bại và trở nên ngày càng vô dụng. Kinh thánh chép, “Các ngươi là muối của đất; song nếu mất mặn đi, thì sẽ lấy giống chi mà làm cho mặn lại? Muối ấy không dùng chi được nữa, chỉ phải quăng ra ngoài và bị người ta đạp dưới chân” (Ma-thi-ơ 5:13).
Ngay cả người công chính không có gì là tốt nếu họ sống tách rời với Hội Thánh. Họ có thể chiếu ánh sáng của họ và được phước khi họ trung thành với Hội Thánh. Nhưng họ đi đến chổ hư hoại khi họ sống tách biệt với Hội Thánh và không thể đắc thắng thế gian khi họ đi lạc lối vào thế gian tách khỏi Hội Thánh. Bạn có thể duy trì niềm tin của bạn bao lâu? Bạn có thể đứng tách khỏi Hội Thánh của Đức Chúa Trời bao lâu? Ngay cả những đầy tớ của Đức Chúa Trời cũng không thể thắng được. Tuy nhiên, nếu chúng ta gắn chặt vào cây nho, cả nhà chúng ta được cứu, và nhiều người có thể được tha tội qua (lời chứng của) chúng ta. Lót đi về đâu khi ông theo đuổi khát vọng xác thịt? Oâng đến Sô-đôm. Oâng sống giàu có ở đó. Kết quả là gì? Oâng trở nên thoái hoá. Kinh thánh chép rằng tất cả con cháu của Lót đều thoái hoá. Dân Mô-áp và dân Am-môn ra từ con gái của Lót. 
Tại sao dòng dỏi nghịch cùng Đức Chúa Trời lại được sanh ra từ người ‘công bình’ – Lót? Là vì ông ta tách rời khỏi Hội Thánh. Lý do tại sao tôi không thất vọng trong những trường hợp khó khăn là vì Đức Chúa Trời thành lập Hội Thánh của Ngài. Đức Chúa Trời ban phước cho Hội Thánh nơi những người công chính họp lại với nhau và Ngài trở nên Đấng Chăn chiên và Chúa của Hội Thánh. Đó là lời hứa và sự bảo đảm của Ngài. 
“Phàm những kẻ không luật pháp mà phạm tội, cũng sẽ không luật pháp mà hư mất; còn những kẻ có luật pháp mà phạm tội, thì sẽ bị luật pháp đoán xét; Vì chẳng phải kẻ nghe đọc luật pháp là người công bình trước mặt Đức Chúa Trời, bèn là kẻ làm theo luật pháp được xưng công bình vậy. Vả, dân ngoại vốn không có luật pháp, khi họ tự nhiên làm những việc luật pháp dạy biểu, thì những người ấy dầu không có luật pháp, cũng tự nên luật pháp cho mình. Họ tỏ ra rằng việc mà luật pháp dạy biểu đã ghi trong lòng họ: chính lương tâm mình làm chứng cho luật pháp, còn ý tưởng mình khi thì cáo giác mình, khi thì binh vực mình” (Rô-ma 2:12-15).
Một người của những ngày này đi đến nhà thờ không biết luật. Rồi lương tâm của anh/chị ấy trở nên luật cho chính mình vì anh/chị ấy không biết luật pháp. Anh/chị ấy là điều ác, dù anh/chị ấy biết nó là đúng hay sai trong lương tâm của họ. Thế rồi, đó là tội và anh/chị ấy phải tìm kiếm Chúa để cứu mình ra khỏi tội. Đức Chúa Trời gắp những người nào thật sự muốn tìm kiếm Ngài. 
Chúng ta phải tìm kiếm lòng thương xót của Ngài trước Đức Chúa Trời và tin Ngài. Chúng ta phải tin Ngài trong khi từ bỏ lòng kiêu hảnh của chúng ta. Chúng ta phải sống bởi đức tin. Chúng ta không được tách rời khỏi Hội Thánh của Đức Chúa Trời; chúng ta phải tìm kiếm, tin và gắn chặt vào Hội Thánh. Đức Chúa Trời không ruồng bỏ chúng ta khi chúng ta ở trong Hội Thánh, mặc dù chúng ta mặc dù chúng ta yếu đuối hay hèn kém. 
 
 
Tội của người Do-thái 
 
Giờ đây Sứ đồ Phao-lô khởi sự giảng Phúc âm trong mực thước của người Do-thái sau khi tách rời họ khỏi những người đang đi về Thiên đàng. 
“Còn ngươi, mang lấy danh người Giu-đa, yên nghỉ trên luật pháp, khoe mình về Đức Chúa Trời ngươi, hiểu ý muốn Ngài và biết phân biệt phải trái, vì ngươi đã được luật pháp dạy; khoe mình làm người dẫn đường cho kẻ mù, làm sự sáng cho kẻ ở nơi tối tăm, làm thầy kẻ ngu, làm người dạy kẻ tầm thường, trong luật pháp có mẫu mực của sự thông biết và của lẽ thật, vậy ngươi dạy dỗ kẻ khác mà không dạy dỗ chính mình ngươi sao! Ngươi giảng rằng chớ nên ăn cắp, mà ngươi ăn cắp! Ngươi nói rằng chớ nên phạm tội tà dâm, mà ngươi phạm tội tà dâm! Ngươi gớm ghét hình tượng mà cướp lấy đồ vật của hình tượng!” (Rô-ma 2:17-22)
Chúng ta phải biết những gì theo sau. Lúc đầu Đức Chúa Trời phán cùng người Do-thái,vì thế họ có Lời của Đức Chúa Trời và hệ thống tế lễ. Ngài hứa Đấng Mê-si đến từ người Do-thái và bày tỏ kế hoạch của Ngài qua các đầy tớ người Do-thái của Ngài. Vì thế, Môi-se và tất cả tiên tri là người Do-thái. Tuy nhiên, người Do-thái nghĩ họ hiểu những gì sẽ vừa lòng Đức Chúa Trời và luật pháp của Ngài là gì, nhắc nhở và học lời Đức Chúa Trời cách siêng năng và cần cù. Tuy nhiên, Sứ đồ Phao-lô nói, “Còn ngươi, mang lấy danh người Giu-đa, yên nghỉ trên luật pháp, khoe mình về Đức Chúa Trời ngươi,” Người Do-thái không được cứu, dù họ kheo mình về Đức Chúa Trời và phục vụ tế lễ cách không ngừng. Những ai không tin Chúa Jêsus cách trọn vẹn như là Cứu Chúa của họ thì cũng giống như người không tin. Nó có nghĩa là họ không tin lời hứa của Đức Chúa Trời là Ngài sẽ cứu họ qua hệ thống tế lễ cũng như không tin Chúa Jêsus là Cứu Chúa của họ. 
Người Do-thái sẽ đi vào địa ngục vì họ không tin Chúa Jêsus, Cứu Chúa. Thật vô ích cho họ khi phải đặt tay trên đầu con sinh tế lần này đến lần khác. Họ thật sự không tin rằng “đặt tay trên đầu” có nghĩa là “chuyển tội” trong thời kỳ Ma-la-chi, vào cuối thời Cựu-ước. Họ đã tin điều này rất tốt trong thời của Đa-vít, nhưng đức tin của họ đã bắt đầu dao động từ thời kỳ Sô-lô-môn. Trong thời kỳ đất nước phân đôi, họ thờ lạy các thần khác như Ba-anh và A-sê-ra trong khi họ thực thi tế lễ cách hình thức trong Đền thờ. Thực thi tế lễ hình thức thì cũng giống như không tin Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời vui lòng khi chúng ta tin và ở trong Lời Ngài. 
Trong hệ thống tế lễ của đền tạm, tội của một người được chuyển qua đầu của con sinh tế khi anh ta đặt tay của mình trên đầu nó. Nhưng họ không tin điều đó, dạy người khác dù họ biết điều gì là đúng và điều gì là sai. Đó là tội của người Do-thái. Không tin vào lẽ thật của Lời Đức Chúa Trời, dù biết lời Đức Chúa Trời qua văn tự, và rao giảng lời của Đức Chúa Trời cho người khác là tội của người Do-thái. 
Điều này giống như không tin Đức Chúa Trời. Đó là một tội không tránh được. “Còn ngươi, mang lấy danh người Giu-đa, yên nghỉ trên luật pháp, khoe mình về Đức Chúa Trời ngươi, hiểu ý muốn Ngài và biết phân biệt phải trái, vì ngươi đã được luật pháp dạy; khoe mình làm người dẫn đường cho kẻ mù, làm sự sáng cho kẻ ở nơi tối tăm, làm thầy kẻ ngu, làm người dạy kẻ tầm thường, trong luật pháp có mẫu mực của sự thông biết và của lẽ thật,” Phao-lô chỉ ra tội không tin của người Do-thái. 
 
 
Làm sĩ nhục Đức Chúa Trời khi tin Chúa Jêsus mà cho rằng mình còn có tội trong lòng 
 
Chúng ta có thể áp dụng cùng một cách như người Do-thái cho hầu hết Cơ-đốc-nhân ngày nay. Người Do-thái giống như những người không tin rằng Chúa Jêsus đã thánh hóa họ bở cất bỏ tất cả tội lỗi của họ. “Ngươi khoe mình về luật pháp mà bởi phạm luật pháp làm nhục đến Đức Chúa Trời! Vì bởi cớ các ngươi nên danh Đức Chúa Trời bị nói phạm trong vòng người ngoại, như lời đã chép” (Rô-ma 2:23-24). Nó thì là nhục danh Đức Chúa Trời nếu chúng ta tin Đức Chúa Jêsus trong cách sai lạc này. Nó thật là nhục danh Đức Chúa Trời nếu chúng ta không tin chắc những gì Chúa Jêsus đã làm và nếu chúng ta không được tái sanh. 
Nó thật làm nhục Đức Chúa Trời khi tin Đức Chúa Jêsus mà không được tái sanh. “Thật thế, nếu ngươi làm theo luật pháp, thì phép cắt bì có ích; còn nếu ngươi phạm luật pháp, thì dầu chịu cắt bì cũng như không. Vậy nếu kẻ chưa chịu cắt bì giữ các điều răn của luật pháp thì sự chưa chịu cắt bì đó há chẳng cầm như đã chịu sao? Kẻ vốn không chịu cắt bì, mà làm trọn luật pháp sẽ đoán xét ngươi, là kẻ dẫu có chữ của luật pháp và phép cắt bì, lại phạm luật pháp. Vì người nào chỉ bề ngoài là người Giu-đa, thì không phải là người Giu-đa, còn phép cắt bì làm về xác thịt ở ngoài, thì không phải là phép cắt bì; nhưng bề trong là người Giu-đa mới là người Giu-đa, phép cắt bì bởi trong lòng, làm theo cách thiêng liêng, không theo chữ nghĩa, mới là phép cắt bì thật. Một người Giu-đa như vậy được khen ngợi, chẳng phải bởi loài người, bèn là bởi Đức Chúa Trời” (Rô-ma 2:25-29). Chúng ta phải nhận lời của Chúa Jêsus vào lòng của mình. 
 
 
Phép cắt bì và luật pháp cái nào có trước?
 
Cái nào đến trước, phép cắt bì hay luật pháp? Cái nào Đức Chúa Trời ban cho dân Y-sơ-ra-ên trước? Phép cắt bì. Đức Chúa Trời bảo Ap-ra-ham phải cắt bì. Ap-ra-ham không có con chính thức dù ông đã 99 tuổi. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời hứa cho Áp-ra-ham một con trai khi ông 75 tuổi. Đức Chúa Trời phán với Áp-ra-ham “Hãy ra ngoài, ta sẽ ban cho ngươi nhiều con cháu như sao trên trời.” Ap-ra-ham tin vào lời Đức Chúa Trời và chờ đợi 25 năm. Cuối cùng lời hứa đã được thực thi sau 25 năm. Vì thế, con của ông được ban cho khi ông 100 tuổi. Oâng chờ đợi 25 năm, dù ông có ít chán nãn và làm nhiều việc sai trong khi chờ đợi. Đức Chúa Trời cũng hứa ban cho ông và con ông đất hứa, Ca-na-an ngụ ý về nước thiên đàng thuộc linh. 
Sau lời hứa Nước Trời, Đức Chúa Trời phán với Áp-ra-ham và những người nam trong vòng những người trong gia đình của ông phải cắt bì. Đức Chúa Trời nói rằng phép cắt bì là dấu hiệu của giao ước giữa Đức Chúa Trời và con người. Vì thế, Á-ra-ham cắt bao da qui đầu của ông. Tất cà những người nam trong nhà ông thực hiện nghi lễ này. Phép cắt bì cũng giống như đức tin bởi tin và nhận Phúc âm của lẽ thật. 
 
 
Dân Y-sơ-ra-ên chối từ cắt bì trong lòng 
 
Tuy nhiên, Y-sơ-ra-ên tự hào là dòng dỏi của Áp-ra-ham và là người cắt bì, hạch hỏi người ngoại bang cách kiêu ngạo, “Các anh có cắt bì không?” chúng ta phải cắt bì trong lòng. Chúng ta được cứu khi chúng ta nhận lời dạy rằng Chúa Jêsus đã cất bỏ tội lỗi của thế gian và tin nó bằng cả lòng của chúng ta. 
Không một quốc gia nào bị xâm chiếm nhiều như Y-sơ-ra-ên. Họ ở trong sự sầu khổ như những người không nhà gần hai ngàn năm. Đức Chúa Trời đánh dân Y-sơ-ra-ên. Tại sao? Vì họ không tin. 
Họ làm nhục danh của Đức Chúa Trời vì họ không tin, mặc dù Đức Chúa Trời yêu dân Y-sơ-ra-ên và muốn họ tin rằng Đức Chúa Trời tẩy sạch tất cả tội của họ. Ngài muốn đánh bại kẻ thù của họ như là Người Chăn của Y-sơ-ra-ên và muốn ban phước, yêu thương và ban vinh hiển cho họ. 
Đức Chúa Trời hứa ban sự vinh hiển cho tất cả mọi người và làm họ trở nên con Ngài nếu họ tin Ngài với cả lòng của họ và có sự tha tội. Qua gương của dân Y-sơ-ra-ên, Đức Chúa Trời cảnh cáo tất cả mọi người trên thế giới rằng Ngài sẽ đày họ xuống địa ngục nếu họ không nhận lời hứa của Ngài. 
Đức Chúa Trời hứa rằng bất cứ ai tin vào Phúc âm của lẽ thật của Ngài có thể nhận mọi phước hạnh mà Chúa Jêsus đã hứa, mặc dù anh/chị ấy không đủ việc lành. Chỉ có một cách để tránh khỏi sự phán xét của Đức Chúa Trời là tin vào Phúc âm. Tin vào Phúc âm, và bạn sẽ được cứu và tránh khỏi địa ngục. 
Tôi mong ước ân điển của Chúa ngự trong tất cả mọi linh hồn.