Search

Câu hỏi thường gặp về Đức tin Cơ đốc

Chủ đề 1: Tái sanh bởi Nước và Thánh Linh

1-24. Làm thế nào tôi có thể nói rằng "Tôi là người công chính" mặc dù tôi vẫn phạm tội mỗi ngày?

Chúng ta, là con người, phạm tội từ khi mới sinh cho đến khi chết. Sự thật là vì cơ bản chúng ta đã phạm tội từ lúc mới bắt đầu. Cho nên Kinh Thánh nói là “chẳng có người công bình, dẫu một người cũng không?” (Rô-ma 3:10). Đó là lý do tại sao Sứ đồ Phao-lô đã thừa nhận trước Đức Chúa Trời rằng “Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng đã đến thế gian để cứu vớt kẻ có tội, ấy là lời chắc chắn, đáng đem lòng tin trọn vẹn mà nhận lấy; trong những kẻ có tội ta là đầu” (I Ti-mô-thê 1:15).
 “Nhưng hiện bây giờ, sự công chính của Đức Chúa Trời, mà luật pháp và các đấng tiên tri đều làm chứng cho, đã bày tỏ ra ngoài luật pháp: tức là sự công chính của Đức Chúa Trời, bởi niềm tin với Chúa Jêsus Christ cho mọi người nào tin. Chẳng có sự phân biệt chi hết vì mọi người đều phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, và họ nhờ ân điển của Ngài mà được xưng công chính, nhưng không, bởi sự chuộc tội đã nằm trọn trong Đức Chúa Jêsus Christ” (Rô-ma 3:21-24).
 "Sự công chính" này của Đức Chúa Trời nghĩa là Đức Chúa Jêsus chịu báp-têm của Giăng Báp-tít ở Giô đanh. Khi chịu báp-têm, Ngài nói rằng “Bây giờ cứ làm đi vì chúng ta nên làm cho trọn mọi việc công chính như vậy” (Ma-thi-ơ 3:15). Đức Chúa Jêsus đã gánh tất cả tội lỗi của thế gian một cách công bình và hợp lý nhất khi Giăng Báp-tít đại diện cho nhân loại làm báp-têm cho Ngài. Cho nên ngày sau Giăng kêu lên rằng “Kìa, Chiên Con của Đức Chúa Trời, là đấng cất tội lỗi thế gian đi” (Giăng 1:29)
 Thế thì “tội lỗi thế gian” ở đây nghĩa là gì? Nghĩa là tất cả tội lỗi của tất cả nhân loại từ A-đam và Ê-va, từ người đầu tiên, đến người cuối cùng trên thế giới. Những người của quá khứ thuộc về thế gian, những người đang sống hiện nay và trong tương lai cũng sẽ là một thành phần của thế gian.
 Đức Chúa Jêsus, Đấng An-pha và Ô-mê-ga, đã dâng một của lễ chuộc tội trọn thời gian, gánh chịu tất cả tội lỗi của thế gian một lần đủ cả bằng cách chịu báp-têm ở Giô-đanh và chết trên Thập-tự-giá. Và "Vì vậy" mà chúng ta được thánh hóa. 
 Kinh Thánh cũng công bố rõ ràng, " Ấy là theo ý muốn đó mà chúng ta được nên thánh nhờ sự dâng thân thể của Đức Chúa Jêsus Christ một lần đủ cả." Hê-bơ-rơ 10:10. Hãy nhớ việc này được chép bằng thì hiện tại. Chúng ta được thánh hóa và vô tội từ khi chúng ta tin Đức Chúa Trời đến hiện nay và mãi mãi. Chúng ta được thánh hóa và vô tội từ giây phút chúng ta tin vào Đức Chúa Trời cho đến bây giờ và mãi mãi sẽ như vậy.
 Bởi Chúa là Đức Chúa Trời Toàn Năng, Ngài có cái nhìn của con mắt một con chim, có thể thấy lúc khởi đầu và lúc kết thúc thế giới. Mặc dù Đức Chúa Jêsus chịu phép báp-têm 2000 năm trước, Ngài xoá bỏ tội lỗi nhân loại phạm từ bắt đầu đến phần cuối cùng của thế giới. Cho nên trước khi Ngài bị chết trên Thập tự giá, Ngài nói rằng “Mọi việc đã trọn” (Giăng 19:30). Ngài nhận hết tất cả tội lỗi của thế gian trước đây 2000 năm và bị chết trên Thập tự giá để thanh tẩy hết tội lỗi đó. 
 Sau khi được cứu rỗi, chúng ta vẫn phạm tội bởi vì xác thịt của chúng ta yếu đuối. Tuy nhiên, Chúa Jêsus giải thoát chúng ta ra khỏi tất cả tội lỗi của quá khứ, hiện tại và tương lai, mặc dù tội đó phạm từ bây giờ, bằng báp-têm của Ngài và nhận phán xét thay cho họ trên Thập tự giá. Đó là sự cứu rỗi trọn vẹn và công chính của Đức Chúa Trời.
 Nếu Đức Chúa Jêsus không xoá bỏ tội lỗi mà chúng ta sẽ phạm trong tương lai thì không một ai có thể được cứu vì tội hàng ngày của mình, "vì tiền công của tội lỗi là cái chết" (Rô-ma 6:23). Khi Gia-cốp và Ê-sau còn ở trong tử cung của mẹ, Đức Chúa Trời đã phân họ ra thành hai nước ngay trước khi họ chưa thể làm bất cứ điều gì tốt hoặc xấu, Đức Chúa Trời yêu Gia-cốp nhưng ghét Ê-sau và nói rằng “đứa lớn phải phục tùng đứa nhỏ” (Sáng-thế Ký 25:23). Điều này nhấn mạnh rằng sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời không phải bởi việc làm của chúng ta, nhưng bởi sự ban cho cho những ai chỉ tin vào sự cứu rỗi hoàn hảo của Đức Chúa Trời trong Báp-têm và sự đóng đinh của Ngài. 
 Con người chúng ta đã được định cho hỏa ngục khi con người phạm tội từ khi ra đời đến khi chết, nhưng Đức Chúa Trời nhìn thấy tội lỗi của chúng ta ở dấu hiệu đầu tiên, Ngài đã xoá bỏ những tội lỗi đó một lần cho mãi mãi bằng báp-têm của Ngài và Thập tự giá bởi vì Ngài yêu quí chúng ta. Chúng ta đang sống trong thời kỳ phước lành. Ê-sai, nhà tiên tri, nói rằng “Hãy nói cho thấu lòng Giê-ru-sa-lem, và rao rằng sự tranh chiến của nó đã trọn vẹn; tội lỗi của nó đã được tha; nó đã chịu gấp hai từ tay Đức Giê-ho-va vì các tội mình” (Ê-sai 40:2). Thời kỳ nô lệ của tội lỗi kết thúc do Phúc-âm của phép báp-têm và Thập tự giá của Đức Chúa Jêsus và người nào tin Phúc-âm thì được giải thoát khỏi tội lỗi của anh/chị ấy. “Chúa phán: Nầy là giao ước ta lập với chúng nó sau những ngày đó, Ta sẽ để luật pháp ta vào lòng chúng nó và ghi tạc nơi trí khôn, lại phán: Ta sẽ chẳng còn nhớ đến tội lỗi gian ác của chúng nó nữa. Bởi hễ có sự tha thứ thì không cần dâng của lễ vì tội lỗi nữa.” (Hê-bơ-rơ 10:16-18).
 Đức Chúa Trời không phán xét tội lỗi chúng ta từng ngày nữa bởi vì Chúa đã xoá bỏ tất cả tội lỗi của nhân loại và phán xét thông qua Đức Chúa Jêsus rồi.
 Theo đó, chúng ta có thể chờ đợi Chúa trở lại và theo lời của Ngài để trở thành người công chính vô tội mặc dù chúng ta vẫn phạm tội hằng ngày trong đời sống chúng ta.