Search

Câu hỏi thường gặp về Đức tin Cơ đốc

Chủ đề 1: Tái sanh bởi Nước và Thánh Linh

1-26. Ông không nghĩ rằng Báp-têm của Chúa Jêsus là cần thiết cho sự cứu rỗi thì nó vô hiệu hóa Thập tự giá trong Phúc-âm sao?

Cả phép báp-têm của Đức Chúa Jêsus và cái chết của Ngài trên Thập tự giá đều quan trọng cho sự cứu rỗi của chúng ta. Chúng ta không thể nói rằng cái này quan trọng hơn cái kia. Nhưng vấn đề là có nhiều người theo Cơ-đốc-giáo hiện nay chỉ biết huyết của Đức Chúa Jêsus trên Thập-tự-giá. Họ tin rằng họ được tha thứ vì Ngài đã bị chết trên Thập tự giá nhưng Ngài không chỉ chuộc tội lỗi của thế gian với Thập-tự-giá. Bởi vì Ngài chịu phép báp-têm của Giăng Báp-tít, và nhận về mình mọi tội lỗi thế gian, cái chết của Ngài trên Thập tự giá là sự phán xét thay cho tất cả tội lỗi của chúng ta. 
 Chỉ tin Thập tự giá mà không có phép báp-têm của Đức Chúa Jêsus không khác biệt gì với việc dâng của lễ chuộc tội mà không nhận hai tay trên con sinh tế. Người dâng của lễ như vậy không thể được chuộc tội bởi vì đó là của lễ không hợp pháp và Chúa không nhận. Đức Giê-hô-va từ trong hội mạc gọi Môi-se mà phán rằng “Nếu lễ vật của người là của lễ thiêu bằng bò, thì phải dùng con đực không tì vết dâng lên tại hội mạc Đức Giê-ho-va, để được Ngài đẹp lòng nhậm lấy. Người sẽ nhận tay mình trên đầu con sinh, nó sẽ được thế cho, hầu chuộc tội cho người” (Lê-vi Ký 1:3-4).
 Chúa là công bình và đúng luật. Chúa tạo ra luật công bình và hệ thống của lễ công chính để xoá bỏ tội lỗi của chúng ta. Khi chúng ta dâng con sinh theo đúng luật pháp, của tế lễ được Đức Chúa Trời chấp nhận là của lễ chuộc tội cho chúng ta. Không có sự đặt tay thì Đức Chúa Trời không chấp nhận của lễ ấy. Giống như vậy, nếu chúng ta bỏ sót Báp-têm của Chúa Jêsus trong đức tin của chúng ta vào Ngài, chúng ta không thể nhận sự tha thứ tội lỗi với loại đức tin đó. 
 Một trong những ảo tưởng chung nhất là những Cơ-đốc-nhân ngày nay tin rằng họ có thể được cứu chỉ bằng việc xưng nhận rằng Đức Chúa Jêsus là Chúa Cứu Thế của họ vì Ngài là tình yêu thương. Kinh Thánh nói rằng, “Và lại ai cầu khẩn danh Chúa thì sẽ được cứu” (Công vụ các Sứ đồ 2:21, Rô-ma 10:13), và cũng nói rằng “Chẳng phải những kẻ nói cùng ta rằng: Lạy Chúa, Lạy Chúa, thì đều được vào nước thiên đàng đâu; mà chỉ có kẻ làm theo ý muốn của Cha ta ở trên trời mà thôi” (Ma-thi-ơ 7:21).
 Để xưng nhận rằng Đức Chúa Jêsus là Chúa Cứu Thế, chúng ta phải biết luật cứu rỗi linh hồn mà Đức Chúa Trời đặt ra. Nếu chúng ta được cứu rỗi đơn giản chỉ bằng tin danh của Đức Chúa Jêsus thì Kinh Thánh nói về việc tế lễ trong Kinh Cựu Ước và về những người không làm theo luật pháp như phúc âm Ma-thi-ơ 7:21 nói là không có ý nghĩa. 
 Tuy nhiên, phương cách cứu rỗi kỳ diệu và trọn vẹn của Chúa được ghi rõ ràng trong Kinh Thánh. Sự thật là chúng ta có thể thấy rõ ràng trong chương 3, 4 của Lê-vi Ký nói rằng kẻ có tội nhận hai tay của mình trên đầu con sinh để chuyển tội lỗi của mình lên đầu con đó rồi giết nó chết và rưới huyết khi dâng của lễ thù ân và của lễ chuộc tội. Việc dâng con sinh không nhận hai tay hoặc việc dâng con sinh có tì vết thì không hiệu lực và không thể chuộc tội. 
 Lời trong Kinh Thánh Cựu Ước và Tân Ước thì có liên quan với nhau (Ê-sai 34:16). Phép báp-têm của Đức Chúa Jêsus ở Giô-đanh giống như kẻ có tội nhận hai tay trên đầu của con sinh trong Kinh Cựu Ước. Khi Ngài chịu phép báp-têm bởi Giăng Báp-tít ở sông Giô-đanh, Ngài nói rằng “Bây giờ cứ làm đi, vì chúng ta nên làm cho trọn mọi việc công chính như vậy” (Ma-thi-ơ 3:15).
 Ở đây, “mọi việc công chính” nghĩa là “công bình và hợp lý.” Điều này có nghĩa là việc Đức Chúa Jêsus trở thành của lễ chuộc tội cho nhân loại qua hệ thống này là một sự phù hợp. Nó cũng phù hợp cho việc Ngài chịu Phép báp-têm do Giăng Báp-tít bằng cách đặt hai tay để xoá bỏ tội lỗi thế gian là đúng theo hệ thống tế lễ đã được hình thành trong việc đặt tay và huyết mà Đức Chúa Trời đã thành lập trong Kinh Cựu Ước.
 Hậu quả tất nhiên của việc chỉ tin vào Thập tự giá có nghĩa là sự chết của Ngài là vô nghĩa đối với tội lỗi của chúng ta bởi vì ngoài Báp-têm của Chúa Jêsus tội lỗi của chúng ta đã không bao giờ có thể chuyển qua cho Ngài. Điều đó dẫn đến vấn đề Huyết của Ngài là ô uế và không có khả năng để xoá bỏ tội lỗi chúng ta (Hê-bơ-rơ 10:29).
 Cho nên, huyết của Ngài thật sự có hiệu lực để xoá bỏ tội lỗi trong lòng của những người tin chỉ khi họ tin rằng tội lỗi của họ được chuyển qua Ngài do Giăng Báp-tít làm phép báp-têm cho Ngài bằng cách nhận hai tay trên Ngài. Vì vậy, Sứ đồ Giăng làm chứng rằng ai là người thắng hơn thế gian, há chẳng phải kẻ tin Đức Chúa Jêsus là Con Đức Chúa Trời. Đức Chúa Jêsus đã lấy nước và huyết mà đến, chẳng những lấy nước mà thôi, mà là lấy nước và huyết (I Giăng 5:4-6). 
 Chúa Jêsus Christ giải thích cho các môn đồ của Ngài những điều về mình trong Kinh Thánh. Bắt đầu từ Môi-se và các nhà tiên tri và Ngài bày tỏ là của lễ chuộc tội trong Cựu ước là chính Ngài. Vua Đa-vít nói trong Thi Thiên, “Bấy giờ tôi nói: Nầy tôi đến; Trong quyển sách đã có chép về tôi: Hỡi Đức Chúa Trời tôi, tôi lấy làm vui mừng làm theo ý muốn Chúa, Luật pháp Chúa ở trong lòng tôi.” (Thi-thiên 40:7,8 ; Hê-bơ-rơ 10:7). 
 Như vậy, phép báp-têm của Đức Chúa Jêsus không hủy bỏ Thập tự giá, nhưng đó thực tế là phần cốt yếu trong Phúc âm của Chúa để hoàn thành và làm trọn ý nghĩa của Thập tự giá. Nó cũng dạy rằng chúng ta không thể được cứu chuộc nếu không có phép báp-têm và huyết báu của Đức Chúa Jêsus Christ. Được cứu nghĩa là anh chị được chuộc tội bằng việc tin phép báp-têm của Đức Chúa Jêsus và huyết của Ngài trên Thập tự giá và được lãnh sự ban cho Đức Thánh Linh (I Giăng 5:8, Công vụ các Sứ đồ 2:38).